Vả Mặt Nữ Chính [...] – Chương 1

VĂN ÁN

Ta cứu nữ chính của truyện điền văn. Ả ta lại lợi dụng không gian trong ngọc bội cuỗm sạch kho báu của ta và củ nhân sâm quý giá ta để dành chữa bệnh cho mẫu thân.

Trước khi đi, ả ta từ trong kho báu lấy ra mười lượng bạc đưa cho chúng ta, cao ngạo : "Sau này không còn nợ nần gì nhau nữa."

Ả ta còn cố ý để lại manh mối, dẫn dụ sát thủ xông vào nhà ta, khiến cả nhà ta bị giec.

Nhưng ta đã tái sinh, vào cái ngày mà nữ chính truyện điền văn treo lơ lửng trên vách núi, khóc lóc cầu xin ta cứu ả.

---

1

“Cứu mạng! Cứu mạng!”

Tiếng kêu cứu của một nữ nhân vang lên, tai kéo dây đeo trên lưng, đi về phía âm thanh.

Một nữ nhân toàn thân đầy m.á.u treo lơ lửng bên vách đá, khi thấy ta đến, ả ta lớn tiếng kêu: "Cô nương, cứu ta với!"

Gương mặt đó vô cùng quen thuộc, là Hạ Chi!

Ả ta là người đã cướp đi tất cả kho báu của ta, khiến ta và mẫu thân ta chec thảm.

Hạ Chi đang bám vào vách đá, cầu xin: "Cô nương, xin hãy có lòng từ bi, cứu ta với!"

Cảnh tượng này khiến ta cảm thấy như đã từng trải qua. 

Ta lập tức nhận ra, ông trời đã đáp lại lời nguyện cầu của ta, thật sự đã cho ta sống lại. Còn sống lại vào khoảnh khắc đầu tiên gặp Hạ Chi.

Ta ngồi xuống bên vách đá, ánh mắt chăm ả ta: "Phải sao để cứu ngươi?"

Hạ Chi : "Ngươi mau kéo ta lên, ta sắp rơi xuống rồi!"

Nhìn gương mặt quen thuộc của Hạ Chi, trong lòng ta tràn ngập cảm .

Ở kiếp trước, ta không do dự kéo ả ta khỏi vách đá, giúp ả ta chữa thương, chăm sóc rất chu đáo.

Chỉ vì người huynh trưởng vô dụng của ta muốn ả ta vợ còn chưa kịp hành . Ả ta đã nảy sinh hận thù, cướp đi kho báu mà ta vất vả tìm kiếm, và củ nhân sâm chữa bệnh cho mẫu thân ta.

Ả ta còn cố để lại manh mối, dẫn dắt sát thủ đến nhà ta. Cuối cùng, ta và mẫu thân bị cư.ỡng hi.ếp, lại còn bị cắt hàng ngàn nhát dao, sống sờ sờ bị tra tấn đến chec.

Lúc chec đi ta mới biết, Hạ Chi là nữ chính trong một câu chuyện về điền văn giàu, từ hiện đại xuyên không đến, nhận một chiếc ngọc bội đặc biệt.

Trong ngọc bội có không gian và một dòng suối linh thần.

Hạ Chi vô cứu Dạ vương Mộ Dung Thiên đang bị truy sát, người vốn một nữ nhân hái thuốc nghèo cứu sống.

Nữ nhân hái thuốc đó chính là ta, sau này, Hạ Chi lợi dụng không gian cướp đi kho báu của ta, một đường thăng tiến trở thành người giàu có, cuối cùng gả cho Mộ Dung Thiên trở thành vương phi, sống cuộc sống hạnh phúc.

Còn ta và mẫu thân, ả ta sớm đã quên mất…

Giờ đây gặp lại Hạ Chi, dù có thể để ả ta ngã xuống tan xương nát thịt, như là quá dễ dàng cho ả.

Ta kiềm chế thù hận đang dâng trào, lạnh: "Tại sao phải cứu ngươi?"

Hạ Chi ngẩn người, lo lắng : "Cô nương, ngươi có vẻ rất hiền lành, sao có thể thấy chec mà không cứu chứ?"

Ta : "Nếu muốn ta cứu ngươi cũng , phải trả giá một chút chứ?"

Ta dừng lại một chút rồi chỉ vào ngọc bội trên cổ ả ta: "Chiếc ngọc bội này có vẻ không tệ, coi như tiền cứu mạng ngươi."

"Không !" Hạ Chi lập tức từ chối.

Chiếc ngọc bội đó có chứa không gian và con suối thần, là vốn liếng để ả ta sinh tồn.

Ta bình thản : "Ồ, thì thôi." Nói xong, ta quay người đi.

"Đợi đã!" Thấy bản thân sắp rơi xuống vách đá, Hạ Chi vội vàng gọi ta lại, "Ngươi cứ lấy đi!"

Ta trở lại, đưa tay kéo chiếc ngọc bội trên cổ ả ta ra.

Trong mắt Hạ Chi lóe lên sự tức giận, cố gắng kiềm chế: "Cô nương đã lấy chiếc ngọc bội quý giá của ta, ngươi phải cứu ta, còn phải giúp ta chữa thương."

Ta không gì.

Ả ta sẵn sàng đưa ngọc bội là vì đã nhỏ m.á.u nhận chủ, cho dù ta có lấy cũng không ả tac dụng gì. Nhưng ta đã theo ả ta nhiều năm sau khi chec nên biết cách chuyển quyền ngọc bội.

Chuyển quyền ngọc bội có ba khóa.

Khóa đầu tiên, ả ta phải thề với trời, rằng sẽ chuyển ngọc bội cho ai đó, kèm theo m.á.u của người đó như mới có thể bỏ khóa đầu tiên.

"Ngươi thề với trời, là thật lòng chuyển ngọc bội cho ta." 

Ta dùng sức thọc tay vào bụi cỏ bên cạnh, ngón tay lập tức bị gai cắt trúng.

Máu nhỏ lên ngọc bội.

Bụi cỏ nằm bên trên vách đá, Hạ Chi không tác của ta.

Thấy sắp rơi xuống, ả ta chỉ có thể : "Ta Hạ Chi thề với trời, sẽ chuyển nhượng ngọc bội cho nương này, sau này tuyệt đối không lấy lại!"

"Đây là ngươi đấy, nhớ kỹ nhé!" Ta thô bạo kéo ả ta lên.

Hạ Chi kiệt sức, toàn thân đầy thương tích, vừa lên trên đã ngất đi, trước khi ngất còn dặn ta nhất định phải cứu ả ta.

Ta lạnh lùng ả ta một lúc, lôi ả ta về nhà như lôi một con ch.ó chec.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...