Vả Mặt Nhà Chồng [...] – Chương 6

Phần 6

Tôn Kiệt viết cho tôi một bản cam kết, đến đồn công an rút đơn, còn đăng bài lên vòng bè theo cầu của tôi.

Điều khiến ta đau lòng nhất là phải bồi thường tôi hơn tám nghìn tiền trì hoãn công việc, tức đến nỗi ta khóc ngay tại chỗ.

Tôi vui vẻ cầm tiền rời đi, đây chính là báo ứng mà kẻ cặn bã đáng phải nhận.

9

Tôi ăn tối ở trung tâm thương mại xong đi ra, lại phát hiện chiếc xe đậu ở chỗ đỗ xe bên đường đã biến mất.

Báo cảnh sát tôi mới biết, hóa ra người kéo xe của tôi đi là người của công ty thế chấp.

Tên tinh trùng lên não Tôn Kiệt kia, hóa ra đã đem xe của tôi đi thế chấp từ lâu, rút ra một khoản tiền.

Đến hạn rồi mà khoản tiền đó vẫn chưa trả , người ta lấy xe đi luôn.

Chiếc xe này là do cha tôi mua cho, vì tôi không quen lái xe nên vẫn là Tôn Kiệt thường xuyên lái.

Tôi hoàn toàn không ngờ rằng ta lại dám đem chiếc xe đi thế chấp.

Bây giờ công ty cầm đồ cầu tôi phải đưa tiền chuộc xe, nếu không một tháng sau bọn họ sẽ bán chiếc xe đi.

Tôi tuyệt đối không chịu kẻ coi tiền như rác.

Tôi vốn tưởng rằng sau chuyện lần trước, tôi và Tôn Kiệt đã chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa.

Không ngờ tên khốn này còn để lại cho tôi một quả b.o.m như .

Nếu ta đã tuyệt như thì đừng trách tôi không khách sáo.

Chiếc xe này tôi nhất định phải lấy lại, còn tiền thì tôi sẽ không bỏ ra một xu nào cả.

Tôi bắt taxi đến thẳng nhà Tôn Kiệt.

Tôn Kiệt là người địa phương, mẹ ta luôn tự hào về điều đó.

Trước đây, khi chuyện điện thoại với Tôn Kiệt, bà ta nhiều lần bóng gió móc mỉa rằng tôi không phải là người có hộ khẩu ở thành phố A.

Nghĩ lại, lúc đó đã có manh mối về sự cực phẩm này rồi.

Chỉ là khi ấy tôi và Tôn Kiệt vẫn đang trong giai đoạn đương nồng cháy, nhiều lắm cũng chỉ thấy khó chịu trong lòng một chút, chứ không nghĩ sâu xa.

Cổng nhà họ Tôn mở toang, bên trong tiếng vô cùng náo nhiệt.

Chẳng mấy chốc, Tôn Kiệt đã xuất hiện trong tầm mắt tôi, bên cạnh còn có một trẻ, ăn mặc không tệ.

Mẹ Tôn Kiệt mặt mày hớn hở nắm tay , nhét vào tay ta một chiếc vòng vàng.

“Tiểu Trân, nếu cháu theo Tôn Kiệt nhà dì, ngày tháng hưởng phúc còn ở phía sau đấy.”

Mới chia tay với tôi nửa tháng, bên này đã sắp xếp đính hôn rồi, tốc độ nối tiếp không kẽ hở này đúng là nhanh thật.

Tôi đi nhanh về phía nhà họ Tôn.

10

Tôn Kiệt phát hiện ra tôi, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Anh ta kéo Tiểu Trân ra sau lưng, cảnh giác tôi chằm chằm:

“Mày đến đây gì?”

Tôi nhạt: “Anh không chuyện trái với lương tâm, căng thẳng như gì?”

Trên mặt Tôn Kiệt lóe lên vẻ mất tự nhiên, rất nhanh đã biến mất.

Tiểu Trân níu tay Tôn Kiệt hỏi: “A Kiệt, đây là ai ?”

Chưa kịp để Tôn Kiệt mở miệng, mẹ ta đã vội vàng chen ngang:

“Tiểu Trân à, đừng để ý đến con điên này. Nó chính là con bồ cũ không biết xấu hổ của Tôn Kiệt, bây giờ vẫn còn bám riết lấy Tôn Kiệt nhà bọn dì, mặt dày hơn cả góc tường.”

Nhìn thái độ của mẹ ta, tôi hối hận quá.

“Dì à, hồi trước lúc bà quỳ trước mặt tôi, không ngừng dập đầu xin tôi tha thứ. Lúc đó bà còn mở miệng một tiếng tốt, sao bây giờ lật mặt còn nhanh hơn lật sách ?”

Mẹ ta nóng nảy: “Đồ đĩ thõa miệng chó không nhả ra ngà voi, mày bậy bạ gì đó?”

Tôi lạnh: “Mới có mấy ngày đã không nhận rồi, hay là tôi phát video để mọi người xem nhé?”

Lúc này mẹ ta hoàn toàn nghẹn họng.

Có lẽ Tiểu Trân đã nhận ra điều gì đó không ổn, ta trừng mắt tôi đầy hung dữ:

“Không biết giữa và Tôn Kiệt có chuyện gì, tôi và Tôn Kiệt đến với nhau sau khi hai người chia tay. Hôm nay tôi đính hôn, tôi tuyệt đối không cho phép đám.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...