Tôi nghĩ một lúc, rồi trả lời ta:
“Luyện Thiệu, là vì nhà Trần Linh có căn hộ 80m² ở Thịnh Cảnh Viên mà mới ở với ta đúng không? Vậy có biết là tôi có một căn hộ 260m² ở Thịnh Cảnh Viên không?”
Nói xong, tôi đã chặn ta.
Chắc là tối nay Luyện Thiệu không thể ngủ , nghĩ đến biểu cảm của ta lúc này, tôi đoán tôi sẽ suốt khi đi ngủ.
6
Tôi biết những lời này sẽ khiến Luyện Thiệu lại nổi giận tôi không ngờ người đầu tiên trò lại là Trần Linh.
Tôi vừa dừng xe lại thì thấy phía sau, hai người theo tôi từ nãy giờ, chính là Luyện Thiệu và Trần Linh.
Quả là oan gia ngõ hẹp, tôi vốn không định để ý đến họ vừa xuống xe thì Trần Linh đã gọi tôi lại.
Cô ta chiếc xe tôi vừa dừng lại, rồi lớn tiếng:
“Cô có biết cách cư xử không, sao lại đỗ xe kiểu này? Cô chiếm ba chỗ đỗ xe của người khác sao?”
Tôi quay đầu lại , đúng là tôi chiếm ba chỗ đỗ xe.
Nhưng ba chỗ đó đều là của nhà tôi, bố tôi đã giao hết chìa khóa ba tầng nhà cho tôi, mỗi căn nhà có thể mua hai chỗ đỗ xe, bên cạnh tôi còn ba chỗ đỗ nữa.
Tôi không muốn tranh cãi với kiểu người như , quay người đi luôn. Ai ngờ, lúc này Trần Linh lại chụp vài bức ảnh chiếc xe của tôi, rồi điện thoại tôi vang lên.
Tôi mở ra xem, trong nhóm chủ sở hữu bất sản, một người có tên 18-2-3102 liên tục tag mọi người:
“Chiếc xe này sao lại chiếm chỗ đỗ của người khác, chủ xe này có biết cách cư xử không?!”
Trần Linh còn đính kèm bức ảnh của tôi, một bức ảnh nghiêng mặt.
"Không phải rất giỏi sao?" Cô ta đắc ý tôi: "Để tôi giúp nổi tiếng một chút."
Quả nhiên, trong nhóm lập tức náo loạn.
Nhiều chủ sở hữu bắt đầu tức giận:
"Chỗ đỗ xe trong khu này đã ít rồi, sao có thể thái quá như !"
"Đúng, phải xử lý nghiêm hành vi này, bảo vệ quản lý đâu, nhanh đi khóa chỗ đỗ xe lại!"
"Cô này trông xinh xắn mà sao lại thiếu văn hóa như ?"
...
Trần Linh khiêu khích tôi.
"Luyện Thiệu, sao lại chọn thiếu văn hóa như ? Chắc trước đây chưa ở qua khu cao cấp như Thịnh Cảnh Viên này, còn tưởng nơi này giống khu nhà của ta ở mấy tỉnh nhỏ, cứ đỗ xe tùy tiện."
"Đây là thành phố S đấy!" Trần Linh ngẩng cằm, khinh miệt : "Mau thu lại cái kiểu quê mùa của đi!"
Luyện Thiệu vẻ mặt phức tạp, ta nhỏ giọng : "Thẩm Giai, di chuyển xe đi, không còn chỗ đỗ ở dưới rồi, cho chúng tôi vào."
"Cho dù có nhà ở đây, cũng chỉ có một chỗ đỗ xe, sao lại chiếm ba chỗ?"
Tôi thở dài.
Tôi không hiểu sao có người lại có thể "nhảy" nhiều như , không biết liệu có phải trong đời trước tôi đã mắc nợ Luyện Thiệu mà luôn phải dây dưa với ta mãi, họ nhảy nhót như những con bọ .
Cho dù tôi có chiếm chỗ đỗ xe của người khác đây là khu đỗ xe cao cấp, sao căn hộ 80m² của Trần Linh có thể có chỗ đỗ ở đây ?
Chắc là họ không mua chỗ đỗ, chỉ vào đây tìm chỗ trống để đỗ thôi.
Tôi đang định gọi bảo vệ thì một người trong nhóm lên tiếng.
"Là căn hộ tầng 7 đúng không, tôi quen chủ nhà này, toàn bộ ba tầng đều là của ấy, ngoài đó còn có ba chỗ đỗ xe nữa, đừng chuyện với ấy."
Vừa nghe , nhóm im lặng một chút, rồi ngay lập tức thông báo bắt đầu ồ ạt:
"Trời ạ, ngưỡng mộ đại gia quá!"
"Đại gia ngay bên cạnh tôi."
Bạn thấy sao?