Vả Mặt Họ Hàng [...] – Chương 2

02.

Cảnh tượng đó phải là hài hước vô cùng, tôi còn phải cố nhịn không : “Cô hai, cháu biết họ không có tiền biếu ăn Tết, yên tâm, nể quỳ lạy thế này, cháu nhất định sẽ lì xì cho một phong bao thật to.”

Cô hai đứng dậy, phủi đất trên đầu gối, chỉ vào tôi quát lớn: “Mày ăn với người lớn thế hả? Cái loại này mà cũng là sinh viên đại học à? Với lại, ai bảo họ mày không có tiền biếu tao ăn Tết, nó bây giờ lên chức quản lý rồi, mày xách dép cho nó còn không xứng!”

Bà nội không biết hãnh diện cái gì, nắm tay họ, nhe răng toe toét: “Tao đã bảo mà, vẫn là Long Long nhà ta có tiền đồ, lên chức quản lý rồi một năm chắc phải kiếm mấy trăm nghìn, đúng là rạng danh dòng họ Lâm, không giống như ai kia, đồ tốn tiền, lại còn vô lễ.”

Mẹ tôi cúi đầu, không dám gì, tôi tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Ba năm không về, mẹ tôi đã phải chịu bao nhiêu uất ức, mỗi lần gọi điện đều họ hàng rất quan tâm, quan tâm kiểu này đây à?

Tôi biết ngay là chó không đổi tính ăn phân mà!

Trước đây khi bố tôi còn sống, mẹ tôi còn có chút tiếng , bố tôi vừa mất, bọn họ liền hùa nhau bắt nạt mẹ tôi.

Chuyện này ai mà nhịn !

“Bà nội, người ta đều thời của bà người ta hay bó chân, đến lượt bà chắc là bó não rồi, cháu thật sự không bằng .”

Bà nội bị công kích lần hai, sắc mặt khó coi không thể tả, ra hiệu cho hai .

Cô út lập tức hiểu ý, tiếp lời, bắt đầu lên lớp: “Con bé này ăn kiểu gì thế, thật là không ra sao!”

“Cô út, thế, nếu giống bức tranh thì cháu phải treo lên tường rồi.”

Cô út không gì, cúi đầu ăn cơm.

Mấy trò châm chọc kiểu này đối với tôi chỉ là chuyện nhỏ, chẳng cần chút kỹ thuật nào cả!

Thấy út bị bẽ mặt, hai lại lấy lại tinh thần chiến đấu: “Mọi người xem con bé này, ài, chúng ta là vì tốt cho cháu, sao lại không nghe lời thế, ăn muối còn nhiều hơn cháu ăn cơm đấy.”

Tôi khẽ : “Cô hai, cháu có thể ăn hai bát cơm, có thể ăn hai bát muối không?”

Cô hai tức giận đến mức méo cả miệng, thím hai cũng không ngồi yên nữa: “Lạc Lạc, mọi người đều là người một nhà, vì chuyện hôn sự của cháu mà hao tâm tổn trí, chúng ta còn tìm cho cháu một đối tượng, vừa đẹp trai, lại còn rất giàu có.”

03.

Nói rồi, thím ta mở điện thoại định cho tôi xem ảnh, tôi liếc qua một cái, đây là tìm đối tượng cho tôi à, đây là tìm bố cho tôi thì có, cái đầu bóng loáng kia, nếu là buổi tối, chắc không cần bật đèn điện.

Rõ ràng là không có ý tốt, lại còn ra vẻ kể công lao.

Mẹ tôi cũng không nhịn nữa, : “Lạc Lạc đã có đối tượng rồi, dự định sau Tết sẽ kết hôn, lần này về là để báo cho mọi người một tiếng.”

Theo lý mà , biết tôi có đối tượng dự định kết hôn thì nên chúc mừng mới phải, họ lại không như .

Thím hai không thèm để ý đến mẹ tôi, tiếp tục với tôi: “Lạc Lạc, thím cho cháu biết nhé, chàng trai này tốt lắm, là tổng giám đốc, lại còn biết chiều chuộng người khác, chúng ta là người thân ruột thịt thím mới cho cháu biết, cháu đừng có không biết tốt xấu.”

Xem ra, nếu mai mối thành công chắc sẽ có tiền hoa hồng, nếu không thì đã không đến mức này.

Tôi khẩy, hỏi ngược lại: “Vậy nếu tốt như thế, sao thím không bảo con thím ly hôn rồi gả cho ta, dù sao thím cũng không ưa con rể của mình, nếu thế chẳng phải là giải quyết vấn đề rồi sao.”

Lần này thím hai rốt cuộc cũng bùng nổ, đứng dậy mắng chửi om sòm: “Lâm Lạc Lạc, tao là vì tốt cho mày, đúng là đồ vô ơn, lại còn nguyền rủa con tao ly hôn, mày xem mày có thất đức không hả!”

Chắc là thấy trạng hôn nhân của mình bị lộ, chị họ cũng thấy mất mặt, hùa theo thím hai mắng mỏ tôi: “Mẹ tao dù sao cũng là trưởng bối của mày, mày cũng quá coi thường người khác rồi, uổng công mẹ tao lo lắng cho chuyện hôn sự của mày như .”

Bà nội cũng tham gia vào: “Bữa cơm tất niên tốt đẹp lại bị con ranh này hỏng hết, thật là mất hứng, tao thấy mày đi xa về một chuyến không dễ dàng, còn đặc biệt ép nước xoài cho mày, đúng là công cốc!”

Nước xoài?

Đó là đặc biệt ép cho tôi à?

Biết rõ tôi dị ứng xoài, chẳng lẽ kiếp trước tôi đào mộ tổ tiên nhà bà rồi chắc, mong tôi c.h.ế.t sớm đến thế à!

“Bà nội, dù sao cháu cũng là cháu của bà, bà không thể không biết cháu bị dị ứng xoài chứ? Cháu thấy bà không phải đặc biệt ép nước xoài cho cháu, mà là muốn tiễn cháu đi, sao thế, bà sắp xuống lỗ rồi thiếu người bầu à?”

“Mày… mày… mày, nguyền rủa chị họ mày xong, giờ lại bắt đầu nguyền rủa tao, sao hả, ghét bỏ bà già này sống dai đúng không, nhất định phải để tao c.h.ế.t mày mới an lòng, , bây giờ tao c.h.ế.t cho mày xem!”

Bà nội khóc lóc om sòm, đòi sống đòi chết, hai và thím hai hai đều chạy tới can ngăn, mẹ tôi đứng một bên, muốn kéo cũng không chen vào .

Tôi khoanh tay đứng , cái nết của bà ta tôi còn lạ gì, coi trọng mạng sống của mình hơn bất cứ ai, sao có thể dễ dàng đi chết, chẳng qua là diễn kịch mà thôi.

“Lâm Lạc Lạc, mày quá đáng lắm rồi đấy, tao thấy mày với mẹ mày về đây là cố ý sự, nhất định phải bà nội tức đến mức nhập viện mới chịu à?” Em họ giả bộ ra vẻ chính nghĩa, bất bình : “Mẹ tao giới thiệu đối tượng cho mày không phải cũng là vì tốt cho mày sao, mày sắp ba mươi tuổi rồi còn chưa có đối tượng, bọn tao không sốt ruột thay mày thì thôi, hơn nữa, giới thiệu người có tiền cho mày, cũng là vì sau này mày sống tốt, đúng là không biết xấu hổ!”

Tôi không biết xấu hổ?

Rốt cuộc là ai không biết xấu hổ!

Từ khi tôi và mẹ tôi bước chân vào cửa, họ đều chĩa mũi nhọn vào chúng tôi, mẹ tôi hiền lành mặc cho các người bắt nạt, tôi đây không phải quả hồng mềm, bây giờ lại trắng trợn đổi trắng thay đen, đổ vấy cho chúng tôi không biết xấu hổ, hay thật đấy!

“Chị họ, cảm ơn mọi người đã lo lắng cho chuyện hôn nhân của em, chị xem chị cũng đã ba mươi mấy tuổi rồi sao còn chưa có con, thảo nào cảm vợ chồng không êm ấm, Tết ông Táo còn phải chạy về nhà mẹ đẻ, đây là do bụng dạ mình không chịu lớn mà.”

Sắc mặt chị họ tôi lập tức thay đổi, xanh mét rồi trắng bệch, hoàn toàn mất đi vẻ hống hách vừa rồi, giọng cũng nhỏ đi tám phần: “Chuyện của tao không cần mày lo, tao vẫn ổn.”

“Ồ, hiểu rồi, chắc chắn là vấn đề của rể rồi, không sao, để hôm nào em giới thiệu cho chị một người học, ấy chuyên trị vô sinh hiếm muộn.”

“Lạc Lạc, chị họ mày là vì tốt cho mày, sao mày lại ăn như thế, đúng là chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng tốt của người khác, thảo nào không tìm đối tượng tốt, theo tao thấy, cũng chỉ có mấy gã đàn ông ế mới chịu lấy mày, thím hai tốt bụng tìm cho mày một đại gia để ý mày, đây là phúc đức kiếp trước mày tu , mau mau đồng ý rồi trộm đi.”

Anh họ đứng ra bênh vực, từ cái miệng chó của ta tôi đã nghe ra chuyện gì đang xảy ra.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...