Các cùng phòng thi nhau bàn tán xôn xao.
“Chuyện này lan truyền khắp nơi rồi, đã lên hot search rồi, mấy trang mạng xã hội đều đang đăng lại.”
“Còn có người tường tỏ của trường mình tự biên tự diễn.”
“Đúng , còn có người mắng đó, buồn thật, rõ ràng là chàng trai kia chơi xấu.”
“Phải đấy, ban đầu bọn mình cũng không nghĩ là cậu.”
“Nhưng bọn mình càng xem tin này, càng thấy sai sai, sao cái gì cũng trùng hợp với cậu .”
Bạn học phòng bên cạnh sang chơi.
“Sao mà đàn ông tồi nhiều thế, vừa nãy tớ còn xem video của một blogger.”
“Nói là có một khác cũng gặp huống tương tự, rồi chàng trai đó hẹn ấy gặp mặt, lén bỏ thứ gì đó vào cà phê.”
Tôi liếc , quả nhiên là blogger mà tôi vẫn luôn theo dõi.
Cô ấy năng lưu loát, mạch lạc, chỉ dùng vài câu đã rõ sự việc.
Cuối video là lời đáp trả của ấy dành cho những người mắng ấy câu view, mắng ấy lợi dụng sự việc để nổi tiếng.
“Tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm cho tất cả những gì tôi .”
“Hơn nữa hôm nay hoặc thứ Hai, cơ quan chức năng sẽ ra thông báo chính thức.”
“Sự thật trắng đen, rất nhanh sẽ rõ ràng.”
Không lâu sau, thông báo chính thức quả nhiên đăng tải.
Và nhanh chóng leo lên top hot search.
Thông báo nền xanh chữ trắng.
9
Ký túc xá như nổ tung, không chỉ phòng tôi mà mấy đứa phòng bên cạnh cũng chạy sang.
“Nhan Nhan, cái tên Hà mỗ kia có phải là Hà Lợi không?”
“Không ngờ hắn ta lại là loại người như !”
“Ban đầu bảo cậu nhường suất đã đủ vô lý rồi.”
“Đúng là quá độc ác, hạ độc, tung ảnh nóng.”
“Nhan Nhan, cậu không sao chứ?”
“Chắc không vấn đề gì đâu nhỉ? Hôm nay là ngày cuối cùng công bố rồi, hơn nữa giờ cũng là giờ tan rồi.”
Tôi bị mấy đứa vây quanh, trong lòng cảm vô cùng.
“Không sao rồi, mọi chuyện đã qua.”
“Công bố xong rồi, có muốn giở trò xấu cũng không còn cơ hội nữa.”
“Tôi mời mọi người uống trà sữa nhé, coi như cảm ơn mọi người đã quan tâm.”
“Okela!” x9
Dù Hà Lợi đã vào tù, gia đình ta vẫn còn đó. Biết tôi là người báo cảnh sát chắc chắn sẽ căm hận tôi lắm.
Với cái kiểu tam quan của họ, không biết sẽ ra chuyện gì nữa.
Báo cáo trong thời gian công bố, chắc chắn bọn họ dám .
Vì , tôi không chỉ phải tự chứng minh trong sạch mà còn phải thu thập chứng cứ trước.
Dư luận và công lý, nhất định phải đứng về phía chính nghĩa.
Tôi thật may mắn.
Gặp toàn người tốt, ai cũng tốt bụng.
Rất sẵn lòng giúp đỡ tôi.
Nếu không, mọi chuyện sẽ không thuận lợi như .
10
Lên bờ thành công.
Cả nhà tôi đều rất vui mừng.
Mấy ngày nay bố mẹ tôi ôm khư khư điện thoại, cứ gọi điện nhắn tin WeChat suốt.
Bạn bè tám trăm năm không gặp cũng phải tán gẫu vài câu.
Ông không rõ tên: “Dạo này cháu thế nào?”
Bố tôi: “À, sao biết con thi công chức đỗ rồi?”
Ông không rõ tên: “Ơ, không biết.”
Bác dưới nhà: “Cái váy này của chị đẹp thật đấy.”
Mẹ tôi: “Con tôi thi công chức đỗ rồi thì phải mua váy mới chứ.”
Bác dưới nhà: “À? Ồ, chúc mừng nhé.”
Bố mẹ tôi thậm chí còn đặt mấy bàn tiệc theo tiêu chuẩn đám cưới, mời họ hàng bè đến ăn mừng.
Tôi như linh vật đi qua đi lại giữa các bàn, trải nghiệm trước cái cảm giác ngại ngùng khi tiếp khách trong tiệc cưới.
– Không có cái khó khăn nào không vượt qua , chỉ có cái khó khăn không dứt.
Thôi, ai bảo họ là bố mẹ tôi chứ.
Tiễn khách xong, tôi và mẹ quay lại chăm sóc bố.
Ông ấy đã say bí tỉ, ôm mẹ tôi cứ hỏi mãi: “Vợ ơi, em có không, em có không!”
Mẹ tôi cứ đảo mắt liên tục, vẫn kiên nhẫn trả lời: “Yêu !”
Tôi cảm thấy mình như con ch.ó đi bên đường, tự nhiên bị ai đó đá một cái.
Mẹ tôi tranh thủ nhét cho tôi một miếng sô .
“Nhan Nhan, tối nay con chưa ăn gì nhiều, lót dạ đi, về nhà rồi gọi đồ ăn ngoài nhé.”
“Vợ, sao em cho nó mà không cho !”
“Ăn gì mà ăn, đường huyết cao thế kia.”
Hu hu, chó ăn sô sẽ c.h.ế.t đấy.
Vì chuyện của Hà Lợi, thời gian gần đây cả nhà tôi đều rất áp lực.
Nhưng may mà mọi chuyện u ám đã qua.
Lạ thật, bố mẹ Hà Lợi mà im hơi lặng tiếng, không ra sự.
Lúc Hà Lợi mới bị bắt, mẹ hắn ta còn gọi điện đến mắng tôi xối xả, lời lẽ tục tĩu, giọng điệu ác độc chưa từng thấy.
Thấy Hà Lợi đã bị kết tội rồi, bà ta mà không có tĩnh gì khác?
Không giống phong cách của bà ta lắm.
Mẹ tôi chẳng hề lo lắng về điều này.
“Có gì đâu, giờ chắc bà ta lo thân mình còn chưa xong, lấy đâu ra thời gian đi chuyện với con.”
Bố tôi quen biết rộng, sau khi biết chuyện Hà Lợi , ông đã nhờ người đến quê Hà Lợi ở thành phố H tìm hiểu hình.
Hỏi han nhiều nơi, cuối cùng cũng phát hiện ra manh mối.
Mẹ Hà Lợi sau khi thi đại học đã đổi tên, sau khi tốt nghiệp lại đổi về tên cũ.
Còn bản thân bà ta.
Hồi cấp ba học không giỏi, thi đại học lại vượt xa khả năng, đỗ vào một trường đại học danh tiếng ở tỉnh ngoài.
Trùng hợp thay.
Có một người học cùng trường, nhà nghèo, học giỏi thi trượt, cuối cùng phải lấy chồng sinh con sớm, đi xa xứ.
Tên của người học này, trùng hợp với tên mẹ Hà Lợi từng dùng khi học đại học.
Trong video tin tức, người phụ nữ trung niên với khuôn mặt khắc khổ, đôi mắt tuyệt vọng giơ chứng minh thư tự thuật.
Người phụ nữ đó đáng lẽ có thể thay đổi số phận, có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Nhưng tất cả đã bị mẹ Hà Lợi cướp mất.
Bố tôi đã từ trước, Hà Lợi chắc chắn không chỉ gian lận một lần.
Nhưng ông không ngờ đó lại là truyền thống gia đình.
Kẻ quen đi đường tắt rất khó để chăm chỉ phấn đấu.
Quỷ dữ lâu rồi sẽ quên mất mình là người.
Nhật nguyệt có sáng, ánh sáng ắt soi rọi.
Nơi nào có ánh mặt trời, nơi đó sẽ tràn ngập ánh sáng.
Người khôn ngoan không xuống sông, kẻ vô ắt lên bờ.
Tôi bưng bát cơm sắt, ta đạp máy may, chúng ta đều có tương lai tươi sáng.
(Hết)
Bạn thấy sao?