Vả Mặt Em Gái [...] – Chương 6

Chương 6:

Lúc tôi về phòng, phát hiện đồ của tôi bị để hết ngoài cửa, bên trên còn một tờ giấy nhỏ do Khương Giai viết.

“Dọn hết rác rưởi của đi, phòng này thuộc về tôi.”

Đẩy cửa ra, đồ đạc thượng vàng hạ cám của ta chất đầy giường tôi.

Tôi quay đầu lại, phát hiện Khương Giai ngồi bên sô pha, đá đá chân, “Ba mẹ, con muốn mua một bộ máy tính giá một vạn……”

Bố tôi , “Được, thủ khoa quyết định.”

Chuông cửa bỗng vang lên.

Mở cửa.

Một đống người chen chúc đứng ở cửa nhà tôi. Hình dáng Giang Tự cao gầy cũng ở trong đó. Vô cùng dễ thấy.

Thấy tôi, ấy rộ lên.

“Bạn học Khương, lại gặp mặt rồi.”

Thấy tôi sững sờ đứng đó, nụ của Giang Tự hơi hơi thu lại. Giống như nhận ra cảm của tôi không đúng lắm.

Bố tôi vội vàng bước ra, “Xin hỏi mọi người là?”

Giang Tự lấy thẻ công tác ra, “Chào , cháu là người trong tổ chiêu sinh của đại học Thanh Hoa. Phía sau này là mấy thầy trong trường.”

Mấy người khác cũng không cam lòng yếu thế: “Bọn tôi là tổ chiêu sinh của Bắc đại.”

Một đám người chen chúc ở cửa nhà. Chật như nêm cối. Mẹ Khương Giai chạy ra, nụ trên mặt không nén .

“Tới là vì con nhà tôi đúng không?”

Hai nhóm người liếc nhau, vô cùng khách khí. Không khí lại đầy ý giương cung bạt kiếm. Sau đó, sôi nổi khách khí với mẹ Khương Giai.

“Ngài biết cách dạy con, có thể dạy dỗ ra đứa trẻ giỏi như thế, nhất định tốn rất nhiều tâm huyết?”

Mẹ Khương Giai che miệng, “Ôi, bình thường tôi không quản thúc nó. Thi xong đứa nhỏ rất thả lỏng, tôi đã biết là sẽ ổn. Nhưng tôi không ngờ là, Giai Giai nhà nhà tôi lại cố gắng như thế, lấy thủ khoa của tỉnh. Chuyện chọn trường, bọn tôi có chút buồn……”

Mọi người sửng sốt: “Vị phụ huynh này, bác có lầm không.”

“Không lầm đâu.”

Mẹ Khương Giai đẩy ta lên trước, “Đây, đây là thủ khoa của nhà tôi.”

Khương Giai vuốt vuốt váy,

“Cháu đã nghĩ kỹ rồi, cháu muốn——”

“Thủ khoa tỉnh năm nay không phải Khương Giai.”

Giang Tự gọn gàng dứt khoát, “Xin hỏi Khương Duệ Hòa là vị nào?”

Lời của Khương Giai bị nghẹn trong cổ họng.

Mẹ Khương Giai cứng đờ, “Khương Duệ Hòa?”

Tống Xuyên đứng phắt lên, vẻ mặt không dám tin tôi: “Duệ Hòa?”

Giang Tự hơi hơi trào phúng: “Đúng , bọn tôi muốn tìm là thủ khoa của tỉnh, người đạt 711 điểm—— Bạn học Khương Duệ Hòa.”

Sắc mặt Khương Giai trở nên cực kỳ khó coi. Một trận yên tĩnh, tôi từ góc chui ra.

“Tôi là Khương Duệ Hòa.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...