Vả Mặt Em Gái [...] – Chương 12

Chương 11:

Lúc Giang Tự quay về ngủ bù, tôi mới biết mấy ngày nay chỉ ngủ bốn tiếng. Bạn trong điện thoại: “Đây không phải là định hi nghiên cứu sinh sao, Giang muốn có thành tích sớm một chút. Nói là tích tiền để đám cưới đó”

“Cưới?”

“Đúng , bắt đầu tích tiền từ năm nhất rồi.”

Tôi bỗng nhớ đến hôm Giang Tự lễ tốt nghiệp cấp ba, hôm ấy còn xảy ra một chuyện nhỏ.

Bố tôi và mẹ Khương Giai dẫn theo tôi và ta, đi dạo trong trường. Tới một đài phun nước, bố tôi muốn chụp ảnh chung. Sau đó bọn họ nhờ một người, một nhà ba người vô cùng vui vẻ đứng trước đài phun nước.

Mặt trời đứng bóng mặt tôi bỏng rát. Không ai nhớ tới tôi.

“Bạn học, phiền chút.”

Một giọng vang lên từ bên cạnh. Là Giang tự đang mặc đồ tốt nghiệp che khuất ánh mặt trời chiếu lên tôi.

Anh ấy chỉ cách đó không xa, “Hôm nay tôi tốt nghiệp, không ai chụp ảnh chung với tôi, phiền em chụp chung với tôi cho tôi đỡ đơn nhé.”

Bức ảnh đó vẫn luôn lưu trong di của ấy. Anh hơi cong môi nở nụ . Tôi cũng vui vẻ mà theo. Thì ra, đã biết tôi từ sớm.

Di bỗng nhận tin nhắn do Khương Giai gửi tới.

“Cô có thể giúp tôi một câu hay không?”

“Nói cái gì cơ?”

“Chính là…… Giữa chúng ta có hiểu lầm, bây giờ trai tôi cũng không để ý tới tôi rồi. bè trong lớp đều nhạo tôi.”

“Chuyện này không phải do tự tìm lấy sao?”

Gửi câu này đi, Khương Giai im lặng rất lâu.

Vẫn luôn đang nhập chữ.

Sa đó, màn hình bỗng hiện lên tin nhắn: “Thấy tôi chết thì rất vui có đúng không?”

Tôi lạnh thành tiếng, trả lời.

“Cũng khá tốt.”

Sau đó tôi chặn ta.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...