Vả Mặt Cô Vợ [...] – Chương 2

2

 2

Thực ra muốn chứng minh nhà của ai thì đơn giản lắm.

Cứ đưa sổ đỏ ra là xong thôi.

Tôi lập tức nêu ý kiến trong group.

Nhân viên phòng nhân sự, Tạ Mỹ Nghiên, vội vàng lên tiếng ngăn cản màn kịch này:

[Lúc vào , Tiền Đa Đa đã điền địa chỉ này rồi.]

[Con trai ấy họ Cố, chồng thì giữ bí mật, không phải bà Cố thì là ai?]

[Tôi thấy không thể nhịn nữa mới lên tiếng bênh vực ấy.]

[Lâm Hy Nguyệt, tôi vừa xem địa chỉ nhà rồi, không phải Khu biệt thự Hào Cảnh, đừng vì sĩ diện mà linh tinh trong group.]

[Tiền Đa Đa không so đo là ấy rộng lượng, nếu còn tiếp tục thế này thì tôi sẽ mời ra khỏi group đấy.]

Tạ Mỹ Nghiên vừa dứt lời, đồng nghiệp thi nhau thả icon like.

Tiền Đa Đa cũng nể mặt Tạ Mỹ Nghiên mà đáp:

[Thôi, Tạ đã lên tiếng rồi thì tôi cũng không truy cứu nữa.]

[Mong Lâm Hy Nguyệt sau này đừng có nhận vơ nhà cửa của người khác nữa.]

[Thời đại Internet rồi, thông tin gì cũng công khai minh bạch, một lời dối sẽ cần vô số lời dối khác để che đậy.]

[Nếu không có bằng chứng của Tạ thì có khi tôi còn không chứng minh mình trong sạch.]

[Cảm ơn Tạ.]

??? Địa chỉ nhà tự điền cũng coi là bằng chứng à?

Khu biệt thự Hào Cảnh nằm ở vị trí khá hẻo lánh, nhà tôi chỉ đến đó nghỉ dưỡng thôi.

Lúc điền thông tin gia đình khi vào , tôi điền địa chỉ nhà thường trú.

Hơn nữa, mấy cái tờ khai thông tin này đều là tự điền, có cần đưa sổ đỏ đâu, sao có thể coi là bằng chứng ?

Tiền Đa Đa rõ ràng là không coi sổ đỏ tôi ra gì, chỉ những điều có lợi cho mình.

Nhưng Tạ Mỹ Nghiên cũng đúng, công khai bàn tán chuyện này trong group chat công ty quả thật không hay.

Tôi là quản lý dự án mà lại đi đầu trong chuyện này thì càng không nên.

Tôi không gì trong group nữa mà riêng tư kết với Tiền Đa Đa, chỉ muốn rõ sự thật.

Không ngờ ta không những không đồng ý mà còn chụp màn hình thông báo kết rồi đăng lên group chat công ty.

[Lâm Hy Nguyệt, tôi nể mặt Tạ nên mới không so đo, còn nhắn tin riêng đòi tôi đưa sổ đỏ?]

[Tại sao tôi phải đưa sổ đỏ cho ? Cho xem sổ đỏ để ra ngoài mạo danh chủ nhà à?]

[Cô nhà là của thì đưa sổ đỏ ra đây!]

Group chat vừa mới im ắng lại sôi nổi trở lại.

Đồng nghiệp thi nhau hùa theo, cầu tôi đưa sổ đỏ:

[Bà Cố đúng là bà Cố, phân tích vấn đề logic quá.]

[Phải điều tra kỹ Lâm Hy Nguyệt mới , người bình thường ai lại đi đòi sổ đỏ nhà người khác chứ?]

[Đúng rồi, chúng tôi chỉ biết ngưỡng mộ thôi, sao lại đi nghi ngờ nhà cửa của người ta. Hơn nữa, đến cả phòng nhân sự cũng đã xác nhận rồi.]

Sổ đỏ đang ở nhà, tôi không thể đưa ra ngay .

Nhưng rõ ràng tôi đã nhắn tin riêng rồi, tôi không muốn nhiều về chuyện này trong group chat công ty nữa.

Vậy mà Tiền Đa Đa lại cố đăng lên group.

Mấy đồng nghiệp lại vì ta mà chỉ trích tôi.

Tôi vừa định lên tiếng phản bác thì thấy Tiền Đa Đa đăng một tấm ảnh chụp sổ đỏ:

[May mà hôm nay tôi xin nghỉ phép nên chụp sổ đỏ.]

[Để tránh có người lại tôi mạo danh, tôi sẽ che thông tin rồi đăng ảnh sổ đỏ lên đây.]

[Giờ thì hết cãi rồi chứ? Lâm Hy Nguyệt!]

Cô ta gửi một tin nhắn thoại dài 60 giây, khóc lóc kể lể trong group về việc bình thường có nhiều ả lăng nhăng muốn quyến rũ chồng ta.

Giờ lại có người công khai mạo danh ta.

Tôi chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm, lập tức dùng điện thoại đáp trả:

[Chị ơi, chồng chị là ai thế, đừng có tự dát vàng lên mặt nữa không?]

[Bản thân mình là loại người gì thì nghĩ người khác cũng giống như thôi. Chị ơi, nhà ai tử tế lại đăng ảnh bikini lên group chat công ty chứ?]

[Ngay từ đầu, tôi chỉ nhà chị giống nhà tôi thôi, là chị tự suy diễn lung tung đấy.]

[Nhà tôi ở căn biệt thự số 6 Khu biệt thự Hào Cảnh, sao nào, chị dám đối chất trực tiếp với tôi không?]

Tiền Đa Đa trả lời tôi bằng một icon khẩy kèm theo dòng chữ: [Hừ.]

Sau đó lại đăng một đoạn video lên group.

Trong video, ta mắt đỏ hoe, rõ ràng là vừa mới khóc xong.

Trang điểm kỹ càng, ta chỉ vào chiếc đồng hồ quả lắc, nghẹn ngào :

“Lâm Hy Nguyệt, hiểu lầm gì tôi à?”

“Bây giờ tôi đang đứng trong căn biệt thự nhà mình quay video, thời gian cũng khớp đây.”

Cô ta cầm điện thoại đi ra ngoài cửa, số nhà 6 to đùng hiện lên màn hình, sau đó mím môi :

“Không phải tôi muốn chứng minh bản thân.”

“Nhưng tôi sợ mọi người hiểu lầm. Đều là đồng nghiệp, tôi hiểu cái hư vinh của .”

“Nhưng cứ nhắm vào tôi mãi, tôi chỉ có thể dùng cách này để nhận ra, người với người là khác nhau.”

“Lâm Hy Nguyệt, còn muốn tôi đưa ra bằng chứng gì nữa?”

Video vừa đăng lên, group chat lại tràn ngập những lời nịnh nọt:

[Tiền Đa Đa, chị ở nhà xinh quá, khác hẳn lúc đi , em là phụ nữ mà còn thấy ghen tị với chồng chị rồi đấy.]

[Chỉ có người phụ nữ như mới xứng với Cố tổng, Lâm Hy Nguyệt kiểu nữ cường nhân mạnh mẽ quá, chẳng dịu dàng chút nào, Cố tổng sao có thể thích loại đàn ông bà thế ?]

[Đừng chấp người ngu, Đa Đa đừng khóc nữa, chúng em xót lắm.]

[Từ giờ tan em không dám ăn cơm chung với Lâm Hy Nguyệt nữa đâu, đáng sợ quá, nhỡ đâu ta lại muốn mạo danh em.]

Tôi chịu thua.

Đối mặt với đám đồng nghiệp này, tôi cảm thấy bất lực như lúc bị mẹ chồng giục sinh con .

Thực ra chuyện này cũng dễ giải quyết, mặt mũi chồng tôi, Cố Lăng, chính là bằng chứng rõ ràng nhất.

Để có thể tiếp tục việc, tôi lập tức lấy ảnh riêng tư của Cố Lăng ra, định đăng lên group.

Nhưng tôi phát hiện mình đã bị phòng nhân sự Tạ Mỹ Nghiên kick ra khỏi group.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...