Bạn đã bao giờ trải qua cảm giác tức giận đến mức run rẩy chưa? Chính là cảm giác của tôi bây giờ.
Cả đời tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào có thể nhầm lẫn đúng sai như thế này!
Cô ta thực sự đã đi gửi bài cho một blogger?
Nhìn thấy bộ dạng tức giân của tôi, Mạnh Dao vội vàng : “Niên Niệm, đừng kích , chúng ta cũng có thể gửi bài để rõ.”
Làm rõ? Nếu người khác xấu tôi, tôi vẫn phải chứng minh mình trong sạch sao?
Tôi khẩy: “Tớ sẽ gửi bài, người phải rõ không phải là tớ”.
Ngày hôm sau, khi tôi và Mạnh Dao đang ăn ở căng tin thì ngoài cửa bỗng nhiên náo .
Tôi không lên và vẫn ăn như thể không có ai xung quanh cho đến khi có một đôi chân dừng lại trước mặt tôi.
Khi tôi lên, hóa ra là Từ Lâm Lâm.
Cô ta nghiến răng nghiến lợi trừng mắt tôi: “Trần Niệm, có ý gì?”
"Có chuyện thế?"
"Đừng giả vờ ngu ngốc nữa, treo lời đe doạ về tôi lên tường trường phải không? Cô cho tôi 24 giờ. Nếu tôi không rõ hoặc xin lỗi, sẽ gửi thư cho luật sư. Cô nghĩ là ai? Nhà có tí tiền thì tưởng mình là nữ chính ngôn à?”
“Tôi chỉ muốn báo cho biết, có thể lựa chọn không rõ hoặc xin lỗi.” Vẻ mặt tôi lạnh lùng, “Quyết định là của , chỉ cần có thể chấp nhận hậu quả của việc không rõ mọi chuyện.”
Xung quanh có rất nhiều học sinh, chắc chắn mọi người đều đã xem bài đăng trên tường trường. Bài đăng có chứa đoạn video mà tôi đính kèm bài Từ Lâm Lâm vu khống tôi.
Sự việc giữa em trai tôi và Từ Lâm Lâm lúc đầu là một chuyện lớn mà mọi người xung quanh ai cũng biết. Bây giờ video đã lan truyền rộng rãi, những cư dân mạng không biết sự thật thì không biết, những người xung quanh chúng tôi đều biết chân tướng của sự việc là gì .
"Từ Lâm Lâm, tại sao bây giờ và Trần Mặc đi tới bước này thì có liên quan gì đến Trần Niệm hả? Chúng ta phải có lương tâm như một con người. Không phải mỗi ngày đều hành như một con điên trước mặt Trần Niệm sao? Cô thật vô liêm sỉ khi gửi bài viết như thế.”
“Cô là người luỵ à? Cô là một tóc dài kiến thức ngắn thì có.”
“Trần Mặc hiện tại đang ở cùng với Mạnh Dao, là cũ không chịu nổi lại tới chuyện à?”
Các cùng lớp xung quanh đều trách móc ta. Từ Lâm Lâm cảm thấy mình sai rồi, hồi lâu không lời nào.
Cuối cùng, ta chỉ có thể tôi chằm chằm, mặt vừa đỏ vừa trắng, nghiến răng nghiến lợi một câu: “Đoạn video đó không hề nhắc đích danh ai. Cô nghĩ có thể trách tôi sao? Để tôi xin lỗi trước toàn bộ cư mạng á? Cô đưngg có mơ, có gan cứ kiện tôi đi, tôi sẽ đợi!”
Bạn thấy sao?