Vả Mặt Bạn Trai [...] – Chương 14

Chương 14:

Sau đó bọn người Giang Trác đã yên tĩnh một khoảng thời gian.

Về nghiên cứu của Giang Trác tôi đang cân nhắc là nên đem đi bán hay là tìm người nốt, những người trong ngành với tôi hạng mục này rất có triển vọng nên tôi quyết định sẽ để Trầm thị tiếp tục .

Dù sao những thiết bị cần thiết đều đã có sẵn.

Mọi chuyện đều sắp xếp xong thì mấy người Giang Trác lại xuất hiện muốn sự. Tôi nhận một văn kiện từ luật sư của Giang Trác, bọn họ muốn gặp mặt chuyện với tôi.

Tôi còn nghĩ rằng bọn họ đã thật sự từ bỏ rồi chứ. Tôi không đích thân tới mà cử người đại diện tôi tới.

Mấy người Giang Trác cho rằng hợp đồng lúc trước ta ký với tôi không có hiệu lực, trong đó có một điều khoản rất bất công và nghi ngờ muốn lừa lấy kết quả nghiên cứu của bọn họ. Bọn họ cho rằng nghiên cứu của bọn họ không thể để những nhà nghiên cứu khác , bọn họ muốn đòi quyền lợi cho mình, nếu như bên tôi không đồng ý cho bọn họ tiếp tục hạng mục kia thì gặp nhau trên tòa.

Tôi nghe cấp dưới báo cáo xong liền đệ đơn kiện ba mẹ Giang và Hàn Thiều Âm lên tòa án khởi tố bọn họ lúc trước đã vu khống tôi trên mạng.

Giang Trác không nghĩ tới tôi còn nhắc lại chuyện cũ chỉ có thể xám mặt tới tìm tôi xin tôi bỏ qua.

Trông ta khá tiều tụy: "Tiểu Tuyền, em có thể chừa cho một đường sống không."

"Cũng không phải là không thể, chỉ là..."

Mắt ta sáng lên: "Anh biết là em vẫn còn cảm với mà, từ nay về sau nhất định sẽ đối xử tốt với em."

Tôi thấy sợ hãi trước độ mặt dày của ta: "Anh suy nghĩ mơ mộng cái gì đấy hả? Tôi là muốn trả tiền nhà của ba mẹ cho tôi, phí tổn thất tinh thần vì đã bôi nhọ tôi và tiền vốn lúc trước tôi đầu tư cho đoàn đội của . Như thì tôi có thể cân nhắc về việc không khởi tố ba mẹ , cũng có thể sẽ buông kết quả kia ra cho ."

Nhưng mà nếu đưa hạng mục kia cho ta thì ta cũng không tìm nhà đầu tư, chỉ có thể đi công cho người ta.

Mỗi tấc thịt trên mặt ta đều xám xịt, ta vất vả : "Anh có thể chia cho Trầm thị một phần, đảm bảo trong tương lai em có thể thu lại số tiền gấp mười lần."

"Tôi tin vào tiềm năng của hạng mục này." Tôi thờ ơ : "Nhưng mà tôi không muốn dính dáng đến bất cứ ai trong số các người."

"Cho nên cứ suy nghĩ kỹ đi, một là mọi người đều thu lại đơn kiện hoặc là tất cả cùng lên tòa."

Trong mắt ta tràn đầy vẻ tuyệt vọng: "Em có biết, vì hạng mục này đã phải bỏ biết bao nhiêu công sức không..."

"Cho nên ngay từ đầu các người không nên ăn bậy bạ, may là tôi cũng không bị tổn gì nhiều nên cũng không muốn truy xét và những chuyện trong quá khứ."

Lúc ta rời đi, tôi thấy lưng ta hơi khom xuống rất tiều tụy tôi lại không hề đồng cảm.

Ba mẹ và trai sau khi biết chuyện chỉ lạnh Giang Trác đúng là mơ thật đẹp.

Ba : "Việc kiện cáo con cũng đừng quan tâm, bộ phận pháp vụ của Trầm thị sẽ giải quyết, con cứ chuyên tâm việc đi."

Anh trai hỏi tôi: "Nếu như bọn họ rút đơn kiện thì em vẫn còn muốn kiện tiếp sao?"

Tôi lắc đầu: "Em sẽ không để cho ta thử thách giới hạn của em thêm lần nào nữa."

Hai bên đều rút đơn kiện thì quá hời cho bọn họ rồi.

Tôi chắc chắn sẽ kiện bọn họ bọn họ sẽ không dễ dàng kiện Trầm thị như đâu.

Đây không phải là chúng tôi ỷ thế bức người mà là điều khoản trong hợp đồng đều mơ hồ nên muốn kiện thì phải mất rất nhiều thời gian.

Ba tôi nghe tôi như cũng nở nụ hài lòng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...