Vả Mặt Bạn Cùng [...] – Chương 6

Chương 6:

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về việc có nên đổi kí túc xá hay không.

Nhưng tôi không muốn cho cha mẹ biết chuyện này, dù gì cũng không phải chuyện gì to tát, cũng không cần nhờ đến “cha hiệu trưởng”.

Với cả tôi cũng không gì sai, vì sao tôi phải đổi kí túc xá? Vậy nên tôi vẫn lựa chọn ở đây.

Lúc này Trương Vũ Nam gọi điện cho Lâm Tiểu Bắc xuống lầu.

Trước khi rời đi, cậu ta dùng ánh mắt đắc thắng tôi và nhắc đến chiếc túi Cha.nel mới mà Trương Vũ Nam tặng.

Có thể thấy Trương Vũ Nam đã tiêu hết tiền của mình cho Lâm Tiểu Bắc.

Tôi nhớ món quà đắt tiền nhất mà ấy tặng tôi là một chiếc vòng có giá 300 tệ.

Kí túc xá nữ đột nhiên xôn xao, cùng với tiếng chân và những tiếng hò hét.

Tôi đang buồn bực thì di sáng lên.

“Xuống lầu.”

Chương 7:

Tôi tùy ý cột tóc đuôi ngựa rồi đi xuống lầu.

Khi xuống dưới, tôi thấy một chiếc Fer.ra.ri đỏ tươi đỗ dưới kí túc xá nữ, trong xe là một nam sinh mặc áo sơ mi trắng đang ngồi.

Các đều đang chàng trai trong xe với vẻ mặt mê đắm.

Tôi không ngờ Lâm Uyên sẽ đến gặp tôi bằng chiếc xe sang trọng này.

Cha mẹ tôi đã dặn là phải giữ gín bí mật, nên tôi giả vờ không thấy ấy, muốn lẻn đi.

Kết quả là khi ấy thấy tôi, liền kéo tôi đến gần, cợt nhả : “Sao thế? xe lớn như thế mà em không thấy à?”

Tôi đành lên tiếng “Anh.”

Anh xoa đầu tôi: “Em bị sao thế, tóc cũng không buộc tử tế, lôi thôi lếch thếch.”

Tôi dường như cảm nhận ánh mắt của các nữ sinh khác đều đổ dồn về tôi, chỉ đành nhanh chóng lên xe rồi bảo lái xe đi.

Đúng thế, đẹp trai này là trai Lâm Uyên của tôi.

Tôi ngồi ở ghế phụ và : “Anh ơi, lần sau đừng lái xe bắt mắt như nữa nhé.”

Lâm Uyên với vẻ mặt ủy khuất: “Anh không có xe nào không bắt mắt cả.”

Không cãi .

Nhắc mới nhớ, lâu lắm rồi chúng tôi không gặp nhau. Anh ấy vừa trở về từ nước ngoài với tư cách là sinh viên trao đổi để tiếp tục việc học.

Anh dẫn tôi đi ăn ngoài trường, tôi giấu đi chuyện trai cũ tra nam và chỉ kể về chuyện cùng phòng trà xanh cho ấy nghe.

Anh cau mày: “Dám khi dễ em như , có muốn dạy dỗ ta cho em không?”

Tôi cắn ống hút hehehe “Chỉ là tiểu trà xanh thôi không cần nhờ đến Lâm Uyên đại sư!!”

“Chuyện quản lý dự án, hôm khác với mẹ, không cần lo.”

Thật ra tôi chỉ hơi tự cao tự đại chút xíu thôi, không như cha mẹ tôi, không tin cứ đợi xem…

“Vẫn là em của rộng lượng.” Anh tủm tỉm véo mặt tôi, tôi là người bên ngoài lạnh lùng bên trong thân thiết á ~

Anh trai tôi chính là muội khống.

Khi đó, tôi không biết rằng, tôi với trai ở bên ngoài bị người tâm cơ chụp lại.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...