Vả Mặt Bạn Cùng [...] – Chương 3

Chương 3:

Tôi, Lý Tiên Ngư, cam đoan là con chính hiệu của hiệu trưởng.

Ba tôi thân phận nhất định phải kín đáo, không nên để cho ai phát hiện tôi là con hiệu trưởng, tránh cho người ta đồn tin đồn không hay.

Tôi gật đầu, nghĩ với cách ăn mặc và mua đồ của tôi, sẽ chẳng ai tin tôi là con hiệu trưởng. Trước tới giờ tôi vẫn luôn nuôi dưỡng theo kiểu con nhà nghèo.

Không phải do cha mẹ tôi keo kiệt hay gia trưởng mà là do cha mẹ tôi quá tôi.

Khi còn bé, tôi mắc bệnh hiểm nghèo, dễ ch.et yểu.

Cha mẹ tôi vì tuyệt vọng nên cái gì cũng thử, mời một thầy bói đến tính toán cho tôi, ông ấy tôi tuổi nhỏ tiền tài nhiều áp thân, đến 19 tuổi chỉ có thể nuôi theo kiểu nghèo hèn. Cũng không thể cùng họ Lâm với cha, phải đổi họ.

Mẹ tôi nghe xong liền tháo hết vàng bạc châu báu trên người tôi xuống, chuyển nhượng những bất sản đứng tên tôi, thậm chí để lại cho tôi cũng không có mấy bộ quần áo.

Tôi sửa theo họ mẹ, họ Lý.

Nói cũng lạ, từ đó tôi sống khỏe mạnh trưởng thành, nghị lực vô hạn, cha mẹ tôi nghiêm chỉnh tuân theo lời dặn của thầy bói, một năm lì xì cho tôi cũng không đến 200.

Lần này đi học đại học, mẹ tôi bắt tôi mặc quần áo cũ của cấp 3, dùng khăn trải giường hình hoa và cặp sách cũ sờn rách.

Cha tôi cũng không nổi nữa mà : “Vợ , chúng ta là nuôi con như nhà nghèo, chứ không phải ăn mày!”

Mẹ tôi hận sắt không thành thép: “Đây là năm quan trọng của Ngư Ngư, chờ đến 19 tuổi, thích gì cũng . Còn bây giờ thì nhất định phải đơn giản mộc mạc."

Kì thực thì… gì có nào không cái đẹp, tôi ở độ tuổi xinh đẹp nhất bị ép thành dạng này, cũng hơi hơi buồn.

Nhưng tất cả cũng vì mẹ tôi thôi.

Từ nhỏ tôi cha mẹ đưa đi du lịch khắp nơi, kiến thức đầy mình, vẫn có thể chịu cảm giác này.

Tính mạng vẫn quan trọng hơn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...