Chương 2:
Bạn trai Trương Vũ Nam của tôi là học cấp 3 cùng tôi.
Anh ấy theo đuổi tôi suốt thời trung học, gia đình tôi quản giáo quá nghiêm, nên luôn không để ý đến.
Anh ấy biết mục tiêu học tập của tôi, nên muốn học cùng trường với tôi.
Tôi bổ túc cho một học tra như ấy một học kì, cuối cùng dưới sức mạnh của , học tra nghịch tập, và chúng tôi thi đỗ cùng một trường đại học.
Và tôi đã cùng ấy nhau.
Sau khi vào đại học, các nam biết tôi có trai, đều thở dài Trương Vũ Nam hành quá nhanh.
Sau đó, không biết sao khắp nơi lan truyền rằng Trương Vũ Nam là phú nhị đại, dù sao nếu không phải phú nhị đại thì sao xứng đôi?
Trên thực tế, gia đình Trương Vũ Nam thuộc tầng lớp trung lưu, cũng có của ăn của để. Anh ấy trông không tệ, lên đại học ấy ăn mặc đẹp hơn và tiêu tiền nhiều hơn, qua trông thật giống một người con trong một gia đình giàu có.
Anh ấy đối với tôi cũng rất tốt, theo như ấy , ấy nâng niu trong lòng bàn tay mà còn sợ tan.
Tới giờ tôi vẫn còn khá cảm nha.
Nhưng mà chưa bao giờ nghĩ tới, Lâm Tiểu Bắc xuất hiện, ấy đã dang vòng tay để ôm ta.
Khi biết tin này, tôi chỉ đau lòng trong giây lát, sau đó tôi chợt hiểu ra, cảm không phải , tôi cũng không phải quá thích ấy.
Trương Vũ Nam lời chia tay với tôi, ấy rằng ấy quá mệt mỏi khi theo đuổi tôi, có lẽ ấy không thích tôi chút nào, chỉ vì nhiều năm theo đuổi nên muốn có một kết quả, cho nên mới cùng đương với tôi.
Nghe câu này mà tôi muốn ói, một tuần trước, người tôi đến chớt đi sống lại là ai?
Anh ấy lại tiếp, lúc ở bên Lâm Tiểu Bắc, ấy lại cảm giác . Lúc đó mới hiểu thế nào là .
Thôi thì bái bai, chia tay thôi mà cũng lắm lời như .
“Anh chỉ cần có hứng thú với tiền của Lâm Tiểu Bắc là mà? Cần dài dòng như sao?”
Không ngờ, Trương Vũ Nam nghiêm mặt, một câu tôi hoài nghi nhân sinh: “Tiền thì có lợi ích gì? Cha của Lâm Tiểu Bắc là hiệu trưởng của trường, em có biết không?”
Tôi không thể không .
“Anh có chắc cha nó là hiệu trưởng không?”
“Em thì biết gì mà , chính miệng cậu ta đã rồi.”
“Được, chúc tra nam tiện nữ hai người bên nhau cả đời, đừng để xổng ra người khác.” Nói xong tôi hất tóc, ngầu lòi quay đi.
Haiz, quả nhiên là kinh nghiệm chưa đủ! Thôi thì các cụ cũng bảo con ai cũng phải gặp một vài tên đểu trong đời, coi như chướng ngại nhân sinh đi.
Thật ra thì tôi vẫn có chút không thoải mái, bị tra nam tiện nữ ghê tởm đến hỏng người rồi.
Chỉ là Lâm Tiểu Bắc này dối ghê quá đi.
Tình cờ tôi lại là con hàng xịn của hiệu trưởng đây.
Bạn thấy sao?