Hai người quả nhiên cãi nhau một trận lớn, người đàn bà điên tìm tôi than thở: "Anh ấy không đồng ý, tôi có bệnh, cản trở ấy phát tài. Còn nếu tôi hoại thì sẽ ly hôn với tôi! Tôi cũng chỉ vì quá ấy thôi, sao ấy có thể vì tiền mà không quan tâm đến cảm nhận của tôi chứ? Anh ấy còn muốn một mình chuyển đến thành phố H, bắt tôi ở lại đây trông con, sao tôi yên tâm ?"
Tôi hỏi ta: "Vậy phải sao đây? Chồng chị cũng chỉ nghĩ cho gia đình thôi, kiếm thêm tiền để hai mẹ con chị sống tốt hơn!"
Cô ta vừa khóc vừa : "Dĩ nhiên tôi cũng muốn sống tốt, nếu chồng tôi bị người ta cướp mất, tôi còn sống tốt nữa sao? Tôi bao nhiêu năm nay chưa từng đi , chồng và con còn quan trọng hơn cả mạng sống của tôi, tôi không thể mất họ."
Tôi đã hơi hiểu tại sao người đàn bà điên này lại điên khùng như rồi.
Những người coi chồng con là tất cả cuộc sống của mình thì tuyệt đối không thể chấp nhận việc người khác phạm đến chồng con họ. Nhưng tôi không hề thông cảm với ta. Khó khăn hiện tại là do chính ta tạo ra, không nên đổ nỗi sợ hãi của mình lên đầu người vô tội.
Tôi giả vờ vô nhắc nhở:
"Vậy có vẻ chị chỉ có thể đi theo chồng đến thành phố H thôi, chị theo sát ấy thì sẽ yên tâm hơn đúng không?"
Cô ta có vẻ do dự:
"Nhưng cả nhà chuyển đi liệu có phải quá mạo hiểm rồi không? Chúng tôi đã mua nhà và ổn định ở đây rồi. Tôi sợ chồng tôi không đồng ý."
Tôi : "Giá nhà ở thành phố H rẻ, chị bán căn nhà ở đây rồi mua ở đó rất dễ dàng. Hơn nữa, chồng chị nhận hợp đồng lớn, có thể kiếm nhiều tiền, sau này có thể mua mấy căn nhà. Cụ thể chị tự cân nhắc đi, chồng quan trọng hay căn nhà ở đây quan trọng hơn."
Tôi không thêm nữa, tránh ra sự nghi ngờ của ta.
Để lấy lòng tin của ba Tần Diệu Tổ, tôi tìm đến Lâm Tuyết - người thân của tôi ở thành phố H.
Trước đây ấy là diễn viên vô danh của đoàn phim, giờ là bà chủ chuỗi nhà hàng buffet. Hoàn toàn phù hợp với hình tượng người mà tôi đã giới thiệu với ba Tần Diệu Tổ.
Lâm Tuyết rất nghĩa khí, nghe xong câu chuyện của tôi lập tức đồng ý.
Khi gặp ba Tần Diệu Tổ, ấy vẽ ra một bức tranh tương lai tươi sáng, khiến ta vui đến nỗi đăng hàng chục bài khoe khoang trên vòng bè. Trong lời , Lâm Tuyết liên tục thể hiện sự ngưỡng mộ đối với ba Tần Diệu Tổ, còn cố ý giữ ta ở lại thành phố H thêm vài ngày để dẫn đi chơi khắp nơi.
Bà điên biết chồng sẽ ở lại thành phố H chơi với tôi vài ngày, lập tức rối loạn.
Chồng ta cũng bị người xinh đẹp của tôi mê hoặc đến điên đảo, hoàn toàn không muốn để ý đến vợ.
Hai người cãi nhau ầm ĩ qua điện thoại. Bà điên hoảng loạn, trực tiếp dẫn con đến thành phố H.
8
Tôi để tôi tiếp tục vẽ viễn cảnh tốt đẹp cho bà điên, ổn định ta. Nhưng lại cố thể hiện sự ngưỡng mộ đối với chồng ta trước mặt ta.
Tôi còn trước mặt ta:
"Dù không việc kinh doanh vẫn có thể , tôi rất ngưỡng mộ nhân cách và trí tuệ của Tần. Tương lai của nhất định không có giới hạn.
Nếu đến thành phố H, tôi nghĩ không chỉ có thể kinh doanh hoa quả, tôi còn có thể dẫn một số dự án lớn khác. Kinh doanh hoa có thể quả kiếm mấy đồng? Theo tôi ăn, một năm không nhiều, một hai nghìn vạn rất nhẹ nhàng."
Lúc này ba Tần Diệu Tổ đã hoàn toàn mê muội.
Anh ta tưởng rằng mình đã gặp quý nhân dẫn đường lên đỉnh cao cuộc đời, hận không thể quỳ lạy Lâm Tuyết mấy cái.
Vì chuyện rất hợp ý, ba Tần Diệu Tổ lập tức quyết định chuyển đến thành phố H phát triển.
Bà điên nhận ra không thể ngăn cản chồng, để giữ gìn gia đình, ta lập tức gọi điện cho tôi, muốn thủ tục thôi học cho con trai, ta muốn đưa con đến thành phố H để giám sát chồng.
Bạn thấy sao?