Vả Mặt Bà Điên [...] – Chương 7

Nhưng ta vẫn cố gắng giữ thể diện, khoác lác về việc ăn của chồng tốt thế nào, kiếm bao nhiêu tiền.

Tôi cũng không vạch trần, chỉ : "Tôi có một người , mở nhà hàng buffet, có mấy chi nhánh, mỗi ngày đều cần một lượng lớn hoa quả. Nếu chồng chị có hứng thú, tôi có thể giới thiệu."

Mắt ta sáng lên, vội vàng hỏi: "Thật sao? Có hứng thú chứ, chồng tôi chắc chắn sẽ hứng thú."

Tôi biết ta đã mắc câu, lại : "Tôi chỉ giới thiệu thôi nhé, chuyện cụ thể họ sẽ tự thương lượng, có hợp tác hay không là do hai người. Cô ấy cầu rất cao về chất lượng thực phẩm, cầu về đối tác còn cao hơn."

Người đàn bà điên vỗ ngực cam đoan: "Chất lượng hoa quả nhà tôi tuyệt đối không có vấn đề gì, nguồn hàng đều là tốt nhất."

Tôi giả vờ gọi điện cho "người " này, muốn giới thiệu một nhà cung cấp hoa quả. Cô ta nóng lòng, ngay trước mặt tôi gọi điện cho chồng, khoác lác rằng mình đã giúp ta đàm phán một phi vụ lớn, chỉ là không nhắc đến tôi một chữ nào.

Tôi chẳng có ý kiến gì, dù sao người tôi giới thiệu cũng chẳng tồn tại.

7

Tôi đưa cho người đàn bà điên thông tin liên lạc của "người ", để ta tự liên hệ. Chồng ta nhanh chóng kết với tài khoản phụ của tôi, còn thận trọng chọn cách liên lạc qua điện thoại.

Tôi dùng máy đổi giọng, ta không nhận ra là tôi, chuyện rất hào hứng.

Tôi cũng thẳng thắn với ta, cửa hàng của tôi mỗi ngày tiêu thụ một tấn hoa quả. Hơn nữa tôi còn phụ trách căng tin của mấy công ty lớn, cũng cần một lượng lớn hoa quả. Ước tính kỹ càng, một ngày cũng phải tiêu thụ một tấn hoa quả.

Chỉ có một vấn đề, là việc kinh doanh của tôi đều ở thành phố H.

"Nghe thường trú ở thành phố S, sợ là không thể đến thành phố H giao hoa quả mỗi ngày nhỉ?"

Ba Tần Diệu Tổ có chút do dự.

Tôi lập tức : "Lỗi tại người kia của tôi không rõ với , sau này nếu tôi mở chi nhánh ở thành phố S, chúng ta có thể hợp tác."

Nghe tôi không muốn hợp tác, ta lập tức lo lắng. Cửa hàng hoa quả nhỏ của ta, một tháng kiếm nhiều nhất cũng chỉ ba đến năm vạn. Trong khi ở chỗ tôi, một ngày ta đã có thể kiếm số tiền bằng một tháng thậm chí vài tháng.

Làm sao ta có thể không tâm?

"Đừng mà, tôi có thể chuyển đến thành phố H bất cứ lúc nào, cửa hàng hoa quả ở nhà để vợ tôi quản lý là ."

Tôi mới hẹn ta đến thành phố H gặp mặt bàn bạc.

Sau khi hẹn xong, tôi nhắn tin cho người đàn bà điên.

Vừa báo cho ta "tin vui", đồng thời cũng báo một tin không tốt.

"Người này của tôi là một mỹ nữ độc thân đấy, thật đáng ghen tị, vừa có tiền vừa có nhan sắc, lại tự do nữa."

Lúc này người đàn bà điên hoảng rồi, ta luôn giữ cảnh giác cao độ với bất kỳ người khác giới nào xuất hiện bên cạnh chồng.

Cô ta lập tức gọi điện đến trách móc tôi: "Sao trước đây không là con ?"

Tôi cố giả ngốc: "Ơ? Chuyện này quan trọng lắm sao?"

Giọng ta lập tức cao lên: "Đương nhiên là quan trọng rồi, nhỡ đâu ta thích chồng tôi thì sao?"

Trong lòng tôi thầm , chồng ta xấu như con kappa, ngoài ta ra còn ai thèm nữa?

Tôi an ủi ta: "Không đâu, tôi là người tốt, không thể nào thích người có vợ . Dù có thích thì ấy cũng không chủ đâu, chị cứ yên tâm."

Cô ta đương nhiên không yên tâm: "Cô gửi ảnh cho tôi xem đi."

Tôi vốn đã chờ câu này của ta, lập tức gửi một tấm ảnh mỹ nhân đã chỉnh sửa cho ta: "Đây, đẹp không?"

Sau khi xem xong ta hoàn toàn đứng ngồi không yên: "Không không , vụ ăn này không thể tiến hành." Nói xong thì cúp máy.

Tôi đoán ta đã chạy đi ngăn cản chồng rồi.

Nhưng tôi dám đánh cược, ông chồng đó chắc chắn sẽ không nghe lời ta.

Trước lợi ích to lớn, đừng là vợ, ngay cả lời mẹ ruột cũng không có tác dụng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...