Tôi thấy con trai tôi bị bảo vệ đẩy ra khỏi công ty, mất thăng bằng ngã xuống đất.
Tôi và chồng lập tức xuống xe, chạy sang đỡ con trai dậy.
Đến gần, chúng tôi ngửi thấy mùi hôi thối từ con trai, đặc biệt khó chịu, giống như mùi nhà vệ sinh.
"Các cậu đang cái gì?"
Người bảo vệ đứng đầu tỏ vẻ khinh thường:
"Anh ta lẻ vào nhà vệ sinh nữ và quấy rối đồng nghiệp nữ trong công ty. Anh ta suy thoái về mặt đạo đức. Bây giờ công ty đã sa thải ta."
Nói xong, cửa công ty đóng chặt trước mặt chúng tôi, còn xen thêm một câu trong gió lạnh:
"Không ngờ tên mặc xấu như cờ hó đấy lại là kẻ biến thái."
Tôi nuôi con trai lớn như , thừa biết chắc chắn nó không phải loại người đấy.
Chúng tôi đỡ con trai dậy, tôi vỗ lưng, nháy mắt với chồng, ấy hiểu ý liền quay lại tìm người điều tra sự việc.
Tôi nắm tay con trai chậm rãi đi đến bãi đậu xe.
"Không sao, mẹ biết con không phải người như . Nói cho mẹ biết chuyện gì xảy ra đi."
Giọng con trai khàn khàn vang lên:
"Hai ngày nay quản lý khó con. Hôm qua con quay lại lấy đồ bỏ quên sau khi hết giờ . Con phát hiện Lý Nhu ngoại với quản lý ở văn phòng, lúc đó con mới biết Lý Nhu đang âm mưu chống lại con sau lưng, con đã chụp ảnh bằng chứng ngoại của họ, không ngờ bị Lý Nhu phát hiện.
"Hôm nay Lý Nhu vừa đi thì cố đổ cà phê vào điện thoại di của con. Điện thoại và máy tính đều bị hỏng. Quản lý con hỏng tài sản của công ty nên cầu con phải dọn dẹp tất cả các phòng vệ sinh trong công ty, kể cả nhà vệ sinh nữ.
"Lúc con đang dọn dẹp nhà vệ sinh nữ cuối cùng, không biết ai đã lấy mất tấm biển ngoài cửa. Một đồng nghiệp nữ bước vào, không đợi con giải thích, ấy đã hét lên "Đồ biến thái" rồi đuổi con ra ngoài. Càng không ngờ là Lý Nhu đã đợi sẵn ngoài cửa, ta xé rách quần áo rồi chạy đi báo bảo vệ là con quấy rối ta. Quản lý sa thải con ngay lập tức mà không nghe con giải thích, rồi gọi bảo vệ đuổi con ra ngoài."
Con trai vùi mặt vào gối, mơ hồ :
"Mẹ, không có việc , con sợ không mua lại căn nhà. Là lỗi của con, vì con mà mẹ vẫn phải bận tâm về con ngay cả khi về già."
Tôi và Lão Lâm im lặng hồi lâu:
"...Không sao đâu con trai, công việc dở hơi này bỏ đi cũng tốt. Chúng ta là những người tốt nghiệp từ trường danh tiếng, không sợ không tìm việc ."
Đúng lúc tôi đang định cho nó biết hoàn cảnh thực tế của gia đình thì nó đột nhiên đứng dậy khỏi ghế sô pha, bước nhanh vào phòng ngủ:
"Bố mẹ yên tâm, con nhất định sẽ nghĩ biện pháp. Con đi ngủ trước, bố mẹ ngủ ngon."
Bạn thấy sao?