Miễn cưỡng?
Lúc đó bố mẹ cầm tiền, khóe miệng kéo dài đến tận mang tai, mà còn với chúng tôi là bất đắc dĩ?
"Bây giờ tôi không muốn kết hôn nữa, trả lại tiền cho tôi!"
"Anh nằm mơ, tôi tiêu hết tiền rồi, một xu cũng không lấy lại !"
Nhìn thái độ lợn chết không sợ nước sôi của Lý Nhu, chúng tôi biết hôm nay khó đòi tiền.
Tôi đưa tay ngăn con trai đang định hét lên:
"Cô Lý, nếu nhất quyết muốn như , chúng ta sẽ gặp nhau ở tòa án. Lâm Nam, chúng ta đi thôi."
Lý Nhu cong môi:
"Lại còn giả vờ? Được, tôi sẽ gặp ở tòa, giỏi thì cứ đi. Tôi cho biết, vị hôn phu của tôi có rất nhiều tiền và mối quan hệ, sớm muộn gì ấy cũng đè bẹp gia đình mấy người."
Trên đường về nhà, con trai tôi lấy điện thoại di ra cho chúng tôi xem:
"Mẹ xem, con đã ghi âm toàn bộ lời ta . Đợi đến khi ta lấy chồng, con sẽ tìm cơ hội phát ra cho mọi người nghe giống như trong phim truyền hình."
Tôi chưa bao giờ tưởng tượng con trai tôi có thể việc này:
"Đúng là con trai mẹ. Sao con nghĩ ra việc này?"
"Từ bé con luôn theo mẹ, vì con xem những bộ phim truyền hình đó không phải là vô ích đâu."
Được rồi, khá thông minh.
Hôm sau, con trai tôi lấy lại sức đi , trước khi đi còn với chúng tôi:
"Bố, mẹ, chuyện này đừng lo lắng, con sẽ giải quyết , đến lúc đó con nhất định có thể mua lại căn nhà của chúng ta."
Vì , tôi và chồng tiếp tục cuộc sống bình thường. Buổi sáng đi xem phim hoặc tập thể dục, buổi chiều đi triển lãm nghệ thuật hoặc tham dự một vài bữa tiệc nhỏ.
Con trai tôi một căn hộ nhỏ cách công ty không xa, chúng tôi đã vài ngày không gặp nó rồi.
Hôm đó trên đường về, chúng tôi đi ngang qua công ty nơi con trai chúng tôi việc nên chúng tôi quyết định đến gặp nó.
Tôi ngồi trong xe gọi điện cho con trai, gọi mấy lần đều không liên lạc . Đúng lúc chúng tôi chuẩn bị xuống xe đi đến công ty họ để hỏi thăm, thì có tiếng lớn ở đối diện cửa công ty.
Bạn thấy sao?