Chúng tôi không xem nữa, sợ bị bắt gặp trên nỗi khổ người khác nên lén quay lại xe.
Sau khi đóng cửa xe lại, tôi và lão Lâm đến mức không thể ngồi thẳng .
Lúc này, điện thoại của lão Lâm vang lên:
"Alo, số Lâm phải không? Chuyện là như thế này, cháu trai tôi có gọi công ty chuyển nhà đến giúp chuyển nhà, phiền báo với bên quản lý khu dân cư cho họ vào để chuyển nhà."
Tôi và lão Lâm đồng ý, gọi cho ban quản lý khu dân cư để cho họ vào.
Tôi thật sự muốn xem họ sẽ gì khi biết sự thật.
Chẳng mấy chốc, đã đến lúc con trai tôi vả mặt họ.
Công ty Thương mại Viễn Đông cử đại diện đến MR để bàn việc hợp tác, là phó quản lý dự án, con trai tôi không phụ trách việc tiếp đón. Nhưng sao có thể bỏ qua cơ hội vả mặt tốt như , nó dứt khoát tự mình phụ trách tiếp đón.
Lão Lâm và tôi ngồi trong văn phòng xem hình trực tiếp qua màn hình phòng họp.
Tôi không biết nhóm người đến nên con trai tôi đứng cạnh giải thích:
"Người đứng đầu là ông chủ Viễn Đông, tên Trần Kính Thiên, mấy năm gần đây ít nắm quyền, giao quyền hành cho con rể, con rể ông ấy là đi ở rể. Người đứng sau ông ta là Trương Gia Vượng, đang thấp thỏm, là giám đốc bộ phận kinh doanh. Người ở phía sau là trưởng phòng kinh doanh, là người ngoại với Lý Nhu, khi bị con phát hiện thì họ liền thông đồng với nhau để vu khống con".
"Anh ta đã kết hôn chưa?"
"Ly thân rồi ạ. Anh ta đã lừa dối vợ trong thời gian kết hôn. Theo điều tra của con, đây không phải là lần đầu tiên vợ ta nộp đơn xin ly hôn."
Tôi thở dài:
"Vợ ta cũng đúng là số khổ. Lâm Nam, bố con đã tìm người sửa điện thoại di trước đây của con."
Con trai tôi hiểu ngay ý tôi:
"Con sẽ nhờ người gửi đoạn video của ta với Lý Nhu cho vợ ta."
Đứng sau quản lý là Lý Nhu, Lý Nhu đúng là rất có năng lực, quản lý sẵn sàng đưa ta đi cùng trong một dự án hợp tác quan trọng như .
Khi tất cả đã đến nơi, con trai tôi chỉnh lại quần áo và chuẩn bị ra ngoài.
Tôi một tay cầm bỏng ngô, tay kia giơ nắm để cổ vũ nó.
Bạn thấy sao?