"Mẹ, con và Lý Nhu chia tay rồi."
Giọng chán nản của cậu con trai vang lên từ đầu dây bên kia.
Tôi hơi ngạc nhiên:
"Ơ? Có chuyện gì à? Chẳng phải con đã thương lượng quà hứa hôn với bên thông gia rồi à? 666.000 tệ, bố con và mẹ..."
Con trai tôi kìm nén cơn giận:
"Cô ấy cắm sừng con, cặp kè với một người giàu hơn gia đình chúng ta. Nếu ông con quen không chụp ảnh họ ôm nhau trên đường thì con cũng không biết mình bị lừa".
Có quá nhiều thông tin mà tôi không thể tiếp thu hết vào lúc này:
"Nhưng... bố con và mẹ đã đưa tiền quà cho bên thông gia rồi, họ còn vui vẻ nhận lấy..."
"Cái gì? Sao bọn họ lại có gan nhận? Mẹ và bố đợi con ở nhà, con về luôn đây!"
Trong phòng khách, vợ chồng tôi chăm lắng nghe con trai :
"Cách đây không lâu, con nhận thấy ấy có điều gì đó không đúng. Đôi khi ấy không trả lời điện thoại hay tin nhắn WeChat, ấy là bận công việc, con cũng tin. Thật không ngờ ấy có người khác, bắt cá hai tay!
"Lúc nãy con đang họp, A Huy gửi cho con một bức ảnh, hỏi con người trong ảnh có phải là Lý Nhu không? Lúc đó con mới biết mình bị cắm sừng."
Vừa , nó vừa đặt điện thoại trước mặt chúng tôi.
Trong ảnh, một nam một nữ đang hôn nhau say đắm bên cạnh một chiếc ô tô sang trọng, không thể tách rời, giống như ngọn lửa mùa đông.
Tôi cau mày:
"Vậy người nhà họ có biết ta bên ngoài có người khác không?"
Cậu con trai khẩy:
"Sao lại không biết? Con nhờ người tìm hiểu. Người đàn ông này mới ly hôn một thời gian, gia đình ta sống cạnh nhà của Lý Nhu. Chính của ấy đã giúp hai người họ liên hệ với nhau"
Tôi và chồng nhau cau mày:
"Vừa rồi bố mẹ đưa tiền quà cho nhà họ Lý, họ chẳng thèm gì tay vẫn nhận. Đây khác gì lừa đảo?!"
Con trai mở to mắt:
"Bố mẹ, hai người lấy đâu ra hơn 600.000 nhân dân tệ nhanh như ?"
Chúng tôi mới thương lượng số tiền quà với nhà họ Lý có ba ngày, xét đến hình hiện tại của vợ chồng tôi, việc gom góp khoảng 600.000 tệ quả thật là hơi nhanh. . . . .
Bạn thấy sao?