Ta là thê tử lúc hàn vi của Bệ hạ, vậy mà khi chàng lên ngôi hoàng đế, ta lại bị giáng xuống làm Quý nhân, ngôi vị Hoàng hậu đã có chủ. Từ đó về sau, mỗi ngày ta đều quên đi một chuyện. Quên đi việc Bệ hạ từng bỏ rơi ta giữa loạn quân để bảo toàn cho Hoàng hậu của chàng. Quên đi việc Bệ hạ từng vùi đầu vào cổ ta run rẩy rơi lệ, hứa hẹn: “Uyển Nương, ta tuyệt không phụ nàng.”Quên đi việc Bệ hạ từng đá vào đầu gối ta, ép ta quỳ gối trước cung Hoàng hậu sám hối. Cuối cùng, ta hoàn toàn quên mất Bệ hạ, chỉ nhớ rằng thuở thiếu niên ta từng gả cho một chàng trai. Bệ hạ nói, chàng chính là A Lương mà ta từng gả cho.Ta tức giận phản bác: “Chàng lừa ta, A Lương của ta mới không nỡ để ta làm thiếp đâu.”Sau đó, cả hoàng cung đều biết, chỉ vì một câu nói của ta mà Bệ hạ nôn ra máu, tóc bạc trắng chỉ sau một đêm.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?