Uống Say, Tôi Kéo [...] – Chương 13

13

 

Khoảng thời gian tiếp theo, Kỷ Thanh Từ chuyên tâm chuẩn bị cho giải đấu bóng rổ.

 

Cao Dật Phong bên kia hình như lại đang tiếp với dự án mới, bận rộn tối tăm mặt mũi, không có thời gian đến tìm tôi.

 

Tôi vừa chuẩn bị cho công việc nguyện viên, vừa ngày ngày tìm Kỷ Thanh Từ để bàn bạc chi tiết bản vẽ.

 

Mỗi lần ấy đều liếc , sau đó “Được, cứ đi, theo ý em là rồi”.

 

Tôi vô cùng cảm kích, cúi đầu cảm ơn kim chủ papa.

 

“Không cần cảm ơn, ngày mai giải đấu bóng rổ, em sẽ có rất nhiều việc phải .” Kỷ Thanh Từ nhận lấy chai nước khoáng từ tay tôi, uống mấy ngụm lớn.

 

Nước tràn ra từ khóe môi, trượt xuống yết hầu đang chuyển , cho đến khi thấm ướt áo thun.

 

Gió thổi qua, lớp vải mỏng manh liền dính vào đường nét bụng dưới, giống hệt như cảnh tượng tôi thấy vào cái ngày tôi say rượu lột cổ áo ấy.

 

Cảm thấy khí huyết hơi dâng trào, tôi vội vàng gật đầu: “Ngày mai em nhất định sẽ cố gắng!”

 

Kỷ Thanh Từ vặn chặt nắp chai: “Em nên với là cố lên.”

 

Tôi ngẩn ra: “Vậy cố lên!”

 

Khóe môi ấy hiện lên một nụ khó phát hiện: “Được.”

 

Tôi đưa áo khoác cho ấy: “Hà Nguyệt và Giang Hằng đã chính thức ở bên nhau rồi đấy.”

 

“Ừm.”

 

“Thật tốt, Hà Nguyệt rất thích Giang Hằng!”

 

Kỷ Thanh Từ mặc áo vào, thuận miệng hỏi: “Vậy còn em, bây giờ vẫn còn thích Đỗ Triết sao?”

 

“Sao có thể chứ?”

 

“Cao Dật Phong?”

 

Tôi lắc đầu: “Đã buông bỏ từ lâu rồi.”

 

Kỷ Thanh Từ dừng bước: “Vậy bây giờ em không thích ai sao?”

 

Tôi ngẩn người, trước mắt hiện lên một bóng dáng mơ hồ, sau đó lướt qua tầm mắt ấy, tim tôi lỡ một nhịp.

 

Anh ta khẽ : “Đi thôi, hôm nay tâm trạng tốt, mời em ăn cơm.”

 

Tôi đi theo: “Tôm chiên giòn ở nhà ăn số ba không?”

 

“Được.”

 

“Thêm một phần giá đỗ xào nữa nhé?”

 

“Được.”

 

14

 

Hà Nguyệt nán lại đến rất muộn mới về ký túc xá.

 

Nhìn khuôn mặt ửng hồng của ấy, tôi không nhịn hỏi thêm một câu: “Vậy lần trước loại rượu nhỏ mà tớ giới thiệu, có uống không? Uống xong rồi có hôn nhau không?”

 

Hà Nguyệt trừng mắt tôi: “Trêu chọc tớ có gì vui? Tự lo cho bản thân trước đi.”

 

“Bản thân tớ thì sao?”

 

“Cậu ngày nào cũng ở cùng Kỷ Thanh Từ mà không nảy sinh chút tia lửa nào sao?”

 

Tôi nghẹn họng: “Quan hệ của chúng tớ rất trong sáng!”

 

“Không tin.” Hà Nguyệt ghé sát vào, “Trong sáng kiểu lột đồ á?”

 

Tôi: “...”

 

Có cần phải lôi chuyện cũ ra nhắc đi nhắc lại không ?

 

Hà Nguyệt chống cằm suy nghĩ: “Tớ cảm thấy Kỷ Thanh Từ chắc chắn thích cậu, nếu không thì cũng sẽ không ngày ngày ở cùng cậu.”

 

“Hơn nữa trên diễn đàn đã có tin đồn về hai người rồi, theo lý mà thì Kỷ Thanh Từ không phải kiểu người không có ranh giới.”

 

Lại nghĩ đến mấy câu hỏi kỳ quặc của ấy, tôi mím môi.

 

Hà Nguyệt huých huých tay tôi: “Nếu không định quay lại với Cao Dật Phong, thì thật sự có thể cân nhắc Kỷ Thanh Từ đấy.”

 

“Dù sao cậu cũng bảo lưu nghiên cứu sinh, năm tư ngoài việc giúp giáo sư và học trưởng một số dự án thì cũng không còn việc gì khác.”

 

“Kỷ Thanh Từ lần trước cũng là quán quân cuộc thi Vật lý, nghe Giang Hằng chắc cũng sẽ bảo lưu nghiên cứu sinh.”

 

“Hai người đều rảnh rỗi như , đương chẳng phải là rất tuyệt sao?”

 

Tôi chớp chớp mắt, đột nhiên cảm thấy rất có lý.

 

Có chút... rung rồi!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...