Ừ, Thì Còn Yêu – Chương 5

Phần 5

, để dập tắt ý nghĩ lợi dụng tôi của bà ta ngay từ trong trứng nước, tôi đã thẳng thắn trả lời: “Bà nên đọc sách nhiều hơn, đừng xây dựng hình ảnh quý bà sẽ rất mất mặt đó.”

Bà ta cầu tôi rời công ty sau khi tôi kết hôn và ở nhà công việc nội trợ toàn thời gian. Bà ta , phụ nữ việc ở bên ngoài sẽ bị cho là bán dâm ở bên ngoài. Hơn nữa, ai mà biết liệu tôi có thể có mối quan hệ mờ ám nào đó với ai đó vì uống rượu ở nơi việc và cắm sừng con trai bà ta hay không.

Tôi mắng bà ta: “Ngày xưa phụ nữ chỉ bị bó chân, còn bây giờ bà còn bó cả não”.

Bà ta phàn nàn với Tạ Thần rằng tôi đã mắng bà ta.

Tôi hỏi Tạ Thần: “Ra tối hậu thư với mẹ chồng trước khi vào cửa, không như người ta sẽ cho là em mất trí, đúng không?”

Sau khi Tạ Thần nghe câu hỏi của tôi, có lẽ ta đã biết chuyện gì đang xảy ra. Vì , sau khi đăng ký kết hôn, chúng tôi sống trong căn hộ của tôi chứ không phải với mẹ ta.

Không phải Tạ Thần thiên vị tôi, ta chỉ đơn giản là không muốn giải quyết mâu thuẫn giữa tôi và mẹ ta. Nói cách khác, ta biết rất rõ rằng mười bà mẹ của ta cũng không lại tôi, tôi cũng không thể kiềm chế .

Tôi nghĩ mình có thể ly hôn với Tạ Thần một cách tử tế, đều là con người, không cần phải cãi nhau.

Tuy nhiên, có vẻ như tôi đã đánh giá quá cao Tạ Thần. Hay đúng hơn là, suốt ngần ấy năm, tôi chưa bao giờ hiểu Tạ Thần.

Sau hôm tôi chặn số điện thoại của mẹ ta, ta muốn tôi dọn dẹp sạch sẽ và rời khỏi nhà cùng với số cổ phần trong chi nhánh, cũng muốn tôi thôi việc. Ngoài ra, căn hộ ở quảng trường mà tôi đã thưởng vì đã thành tích của mình cũng phải trả lại.

Nói xong, ta tiếp tục: “Mặc Mặc, chỉ cần em không ly hôn và ngày mai tiếp tục hôn lễ, chúng ta có thể chuyện lại.”

Tôi biết tại sao ta không muốn ly hôn với tôi, một khi chúng tôi ly hôn, thị trường chứng khoán của công ty chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, rất có thể ta sẽ mất quyền kiểm soát chi nhánh.

Suy cho cùng, tôi đã tự mình thành lập chi nhánh và ta không nhúng tay vào bất cứ điều gì ngoại trừ việc đầu tư một số tiền ban đầu. Hơn nữa, việc thành lập chi nhánh thứ hai ngay từ đầu là do tôi phụ trách. Anh ta không muốn mất cánh tay phải của mình.

Tạ Thần có thể như , là ta chưa tỉnh hay là cho rằng tôi chưa tỉnh?

Anh ta còn cố gắng tẩy não tôi: “Mặc Mặc, trong giới này có rất nhiều người bao nuôi nhân, sau khi kết hôn vẫn sống cuộc sống của riêng mình. Họ vẫn sống tốt không phải sao?”

Tôi hỏi: “Ý là, tôi phải hạ thấp tiêu chuẩn đạo đức của mình và ủng hộ việc có tiểu tam hả?”

Anh ta:”……”

Anh ta im lặng, một lúc lâu sau, ta mới : “Anh sẽ chia tay rõ ràng với Lâm Việt.”

Ha, con c–hó này tiêu chuẩn kép thật đấy!

Anh ta sợ rằng mình sẽ không bao giờ có thể chia tay Lâm Việt. Anh ta đã chọn rời xa tôi và đến gặp Lâm Việt vài ngày trước vì Lâm Việt đã dọa sẽ tự sát với ta.

Lời đe dọa tự sát này đã Lâm Việt tô điểm cho thêm phần long trọng. Bài viết trên weibo cũng rất hay và lãng mạn: [Không có , em sẽ không bao giờ người khác nữa.]

Tôi đáp lại bằng câu: [Trẻ con khóc nháo sẽ kẹo.]

Rồi tôi cũng chặn ta luôn vì sợ nếu xem quá nhiều mình sẽ bị ô nhiễm mắt.

11

Tất nhiên, đám cưới đã không diễn ra như dự định, Tạ Thần chỉ tuyên bố với công chúng là hoãn đám cưới.

Anh ta không thuận ly hôn nên tôi đã trực tiếp đến gặp luật sư và nộp đơn ra tòa để kiện ly hôn. Anh ta hoàn toàn hoảng sợ sau khi tôi nộp đơn.

Anh ta hạ thấp thái độ, lại đến chỗ tôi: “Mặc Mặc, chỉ bối rối trong giây lát. Lâm Việt muốn quay lại với , uống chút rượu nên mới xảy ra chuyện nực này.”

Tôi phớt lờ ta.

Kể từ đó, thỉnh thoảng ta lại diễn những màn theo đuổi vợ nhiệt với tôi ở tầng dưới.

Nhưng điều trớ trêu là có lẽ vì tôi chặn Lâm Việt nên ta không thể báo cáo tiến triển của ta và Tạ Thần cho tôi nữa nên ta chỉ có thể nghĩ ra những cách khác để đối phó với tôi.

, một lần tôi tăng ca đến tận đêm khuya. Khi Tạ Thần đến đợi tôi tan sở, tôi đã thấy vết son môi trên cổ áo ta. Diễn vai theo đuổi vợ mà cũng không tới nơi tới chốn, có vô dụng không cơ chứ?

Tôi chỉ vào vết son môi trên cổ áo Tạ Thần, hỏi: “Đây chính là lời về việc chia tay Lâm Việt phải không?”

Tạ Thần: “…”

Tôi: “Tạ Thần, chúng ta chia tay nhau vui vẻ, đừng tôi kinh tởm hơn. Anh biết đấy, tôi không bao giờ lại.”

Nửa tháng sau, Tạ Thần không giữ bình tĩnh nữa, có lẽ ta đi cãi nhau với Lâm Việt.

Vài ngày sau, tôi nhận tin nhắn của Lâm Việt: [Sao không c–hết quách đi?]

Tôi bình tĩnh giễu cợt lại: “Cái gì, muốn quản luôn chuyện sống c–hết của tôi hả?”

Có lẽ vì không ép Tạ Thần Chi ly hôn với tôi, ta đến gặp tôi và hẹn tôi ở quán cà phê ở tầng dưới công ty, rằng ta có chuyện rất quan trọng muốn với tôi.

Lúc đầu tôi không muốn gặp ta, sau đó tôi nghĩ lại, có thể tới xem ta diễn một chút, chắc là phong phú lắm.

Tôi đến chô hẹn. Cô ta ở đây để tôi c–hết tâm.

Tạ Thần rằng ta và Lâm Việt quay lại với nhau vì họ uống say và Lâm Việt đã tự mình ra tay sự thật là một năm trước Tạ Thần đã đưa Lâm Việt trở lại thành phố A.

Tạ Thần đã đến thành phố của ta trong một chuyến công tác hơn một năm trước và chủ tiếp cận ta.

Cô ta hỏi: “Cô có biết khi Tạ Thần đến chỗ tôi đã gì không?”

Rồi ta tự trả lời: “Tạ Thần rằng năm đó không cưới tôi là điều hối tiếc lớn nhất trong cuộc đời ấy. Nếu thời gian có thể quay trở lại, ấy thà không cần sự giàu có như hiện tại mà đến với tôi và cưới tôi.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...