Sau khi đồng hành cùng Tạ Thần từ hai bàn tay trắng nên sự nghiệp, cũ của hắn đã với tôi: “Tôi sẽ từng bước giành Tạ Thần từ tay .”
Ôi chao, con người thì phải luôn luôn tiến hóa sao nàng này ẩn mình như ?
Lại còn thẳng thừng như kia.
Được, tốt lắm, tôi nghĩ ta là người duy nhất bị bỏ lại trong lịch sử tiến hóa của loài người và tôi không muốn có thêm một người nữa.
1
Bảy ngày trước đám cưới, khi tôi đang thử váy cưới, tôi cờ thấy weibo của cũ của Tạ Thần.
Hình ảnh những ngón tay của Tạ Thần và ta đan vào nhau kèm theo dòng trạng thái: “Vẫn còn .”
Ba phút sau, tôi thấy câu trả lời của Tạ Thần: “Anh muốn tiếp tục bị ám ảnh bởi em.”
Tôi sẽ thấy lời thông báo chính thức sự tái hợp của bọn họ khá lãng mạn, nếu tôi không phải là vợ của Tạ Thần.
Cô chủ tiệm áo cưới thấy tôi chằm chằm vào điện thoại hồi lâu không lên tiếng nên hỏi: “Chị Tức Mặc, chị có gì không hài lòng sao?”
Tôi mình trong gương với bộ váy cưới màu trắng, chiếc váy cưới thiết kế riêng theo phong cách tôi thích.
Ban đầu tôi thực sự hài lòng cho nên mới chụp ảnh muốn gửi cho Tạ Thần, ai ngờ lỡ trượt tay lại xảy ra chuyện nực như .
Tôi miễn cưỡng mỉm lại với ta: “À, có chút chuyện thôi.”
Tôi đứng dậy đi ra hành lang gọi điện cho Tạ Thần ta đã cúp máy. Sau đó ta gửi tin nhắn: “Đang họp.”
Phải, ta đã đi công tác vào ngày hôm kia. Nghe đây là một dự án rất quan trọng nên ta phải đích thân có mặt.
Xem ra nó quả thực rất quan trọng, một dự án giường chiếu trị giá hàng trăm triệu.
Một giờ sau, Tạ Thần gọi lại cho tôi. Đầu bên kia điện thoại, giọng điệu của ta rất nhẹ nhàng: “Mặc Mặc, có chuyện gì ?”
Cái giọng này là ta không hề biết chuyện giữa ta và cũ đã bị tôi phát hiện đúng không?
2
Tôi đã quen Tạ Thần 7 năm, từ năm tôi 21 tuổi, năm nay tôi đã 28 tuổi rồi. Tôi đã đồng hành cùng ta từ hai bàn tay trắng đến khi ta trở ông chủ của hai công ty.
Tuy chưa thể coi là giàu có, ta đã trở thành một nhân vật nổi bật ở thành phố A.
Tôi gặp Tạ Thần lần đầu tiên lúc đang đi tìm việc sau khi tốt nghiệp. Anh ta hơn tôi 3 tuổi, đã đi 3 năm và bắt đầu khởi nghiệp, công ty mới thành lập chưa lâu và đang thiếu nhân sự, đặc biệt là thiếu những kẻ ng–ốc như tôi, người mới bước chân ra đời và còn thích ăn bánh vẽ.
7 năm qua, dù có uống rượu đến nôn thốc nôn tháo, chạy đua suốt ngày đêm để hoàn thành kế hoạch, dù có nhiều công ty muốn trả mức lương cao hơn, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc rời đi. Tôi từ thực tập sinh đi đến chức vụ Phó Chủ tịch công ty.
Chuyện cảm của tôi và Tạ Thần xuất phát từ một đêm.
Hai năm trước, trong một bữa tiệc rượu, cả hai chúng tôi đã uống hơi quá chén nên đã vượt quá giới hạn. Khi tỉnh dậy, ta : “Tức Mặc, sẽ chịu trách nhiệm.”
Tôi không nhớ rõ cảm giác của mình lúc đó như thế nào, có lẽ là vui mừng, dù sao thì lúc đó tôi đã phải lòng ta ba năm.
Việc tôi có cảm với Tạ Thần không phải là điều khó hiểu. Anh ta vốn đã có khuôn mặt khiến người ta ngay từ cái đầu tiên.
Chúng tôi cũng đã cùng nhau đón bình minh của Thành phố A để gấp rút hoàn thành tiến độ các dự án, cùng nhau uống rượu với khách hàng và cùng nhau nằm xuống nền đất dưới bầu trời đầy sao, chúng tôi cũng đã cùng nhau bị chế nhạo và bị coi thường.
Có lần, để giành một dự án, chúng tôi đã uống rượu với một khách hàng đến tận sáng hôm sau. Trên đường về, đi ngang qua Quảng trường Thành phố A, ta đã dừng xe, kéo tôi ra nằm giữa quảng trường, trong men say ta với tôi: “Mặc Mặc, một ngày nào đó sẽ chuyển tòa nhà công ty về đây.”
Đây là khu đô thị cao cấp với mức giá trung bình là 100.000 cho một căn hộ.
Tôi nhạo: “Anh buồn ngủ chưa? Em buồn ngủ rồi. Ngủ đi, trong mơ chúng ta sẽ sẽ có tất cả mọi thứ.”
Nhưng ta đột nhiên quay đầu lại, nghiêm túc tôi rồi : “Đến lúc đó, sẽ mua cho em một căn hộ lớn ở đây để thưởng cho em vì đã luôn đồng hành cùng ”.
Khi ta tôi, đôi mắt ta phản chiếu toàn bộ bầu trời đầy sao, nụ cháy bỏng, giọng điệu cũng rất nghiêm túc.
Tôi nghĩ rằng ta đã hoàn toàn tôi, thì đó là lúc mọi chuyện mới bắt đầu.
3
Đêm chúng tôi gặp nhau cũng là đêm tiệc mừng thành lập chi nhánh. Khi đó, Tạ Thần đã chuyển tòa nhà công ty ra quảng trường thành phố và còn thưởng cho tôi một căn hộ rộng rãi ở đó. Công ty đã có bước phát triển vượt bậc, nhân sự từ chỉ năm người đã lên còn số hàng trăm.
Trong bữa tiệc mừng, trước mặt mọi người, Tạ Thần choàng tay qua vai tôi và : “Nếu không có Tức Mặc, công ty sẽ không như ngày hôm nay và tôi cũng sẽ không có như ngày hôm nay, chúng ta uống để vinh danh Tức Mặc.”
Những gì Tạ Thần là cường điệu, nó cũng không sai. Những năm tháng ấy, khi ta không thể trụ nổi, tôi đã ở bên cạnh cùng ta vượt qua mọi khó khăn. Ngay cả việc thành lập chi nhánh cũng do tôi đảm nhiệm từ tìm tài trợ, đối tác cho đến việc lựa chọn địa điểm.
Sau bữa tiệc mừng, Tạ Thần phấn khởi đến mức nhất quyết theo tôi về nhà và chuyện với tôi về sự phát triển của công ty trong 20 năm tới. Kết quả là chúng tôi đã cùng nhau chuyện trên giường.
Khi tôi tỉnh dậy, Tạ Thần đã sẽ chịu trách nhiệm, tôi rất lo lắng và có hơi lưỡng lự. Tạ Thần thấy sự do dự của tôi và : “Mặc Mặc, đã thích em từ lâu rồi, và không tìm một nào có thể ở bên lâu như em.”
Yêu nhau hai năm, tôi mới biết ta có một người cũ tên là Lâm Việt. Cô ta bằng tuổi tôi, ta và Tạ Thần nhau hồi đại học, ta là đàn em của Tạ Thần và họ hẹn hò ba năm.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Lam Việt rời thành phố A. Tạ Thần không muốn rời đi cùng ta nên hai người chia tay trong hòa bình.
Nói mới nhớ, số tiền ban đầu Tạ Thần bỏ ra để khởi nghiệm thực chất là tiền ta để dành cưới và mua nhà tân hôn với Lâm Việt. Đó là những gì Tạ Thần đã với tôi khi lần đầu tiên chúng tôi uống quá nhiều và nằm ngắm những vì sao.
Bạn thấy sao?