Tỷ Tỷ “Dương Quý [...] – Chương 12

Cố Thừa Ân hoảng hốt, hét lớn: "Trẫm có di chiếu của tiên đế, Cố Triệt, ngươi muốn mưu phản sao?"

Cố Triệt vung vẩy thanh kiếm sắc bén trong tay: "Mưu phản thì sao?"

Trong cuộc tranh đấu giữa các Hoàng tử, chỉ có một người giành ngôi vị. Cố Thừa Ân thế lực yếu ớt, thân thế , hoàn toàn không phải đối thủ của Cố Triệt. Hắn ta thậm chí không còn cơ hội phản kháng, đã trở thành kẻ thua cuộc.

Cố Thừa Ân đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý, người hoảng sợ nhất lúc này là Thẩm Tri Thiển.

17

Cố Triệt ra lệnh giam Cố Thừa Ân vĩnh viễn trong phủ Thái tử.

Khi Thẩm Tri Thiển bị đưa đi, ta bỗng quỳ xuống trước mặt Cố Triệt.

Ta cúi đầu: "Điện hạ, thần muốn xin ngài một người."

Ta đã báo tin trước cho Cố Triệt, coi như lập công.

Cố Triệt xua tay một cách thờ ơ, cho phép ta tùy ý chọn lựa.

Ta chỉ vào Thẩm Tri Thiển, thấp giọng : "Ta muốn nàng ta."

Ánh mắt Thẩm Tri Thiển lóe lên, tưởng rằng ta đang cứu nàng ta, trong mắt nàng ta dần dần lấp lánh tia hy vọng. Cố Thừa Ân vốn không hề thích Thẩm Tri Thiển, nàng ta như một món đồ bỏ đi bị người ta vứt bỏ. Còn ta cứu Thẩm Tri Thiển, nàng ta tưởng ta sẽ giúp nàng ta, nàng ta lại bị ta giam trong nhà chứa củi, tay chân đều bị trói chặt.

Thấy , Thẩm Tri Thiển gào thét điên cuồng: "Thẩm Linh Chiêu, ngươi ? Ta là tỷ tỷ của ngươi, ngươi lại đối xử với ta như thế này sao?"

Nghe , ta không khỏi bật : "Tỷ tỷ ư? Ngươi g.i.ế.c mẫu thân ta, chặt đứt gân chân ta, khiến ta đau đớn c.h.ế.t dần c.h.ế.t mòn, có bao giờ ngươi nghĩ đến việc ngươi là tỷ tỷ của ta không?"

Ta nắm chặt mặt nàng ta, ánh mắt xoáy sâu vào nàng: "Thẩm Tri Thiển, ngươi và Thái tử liên thủ, vốn muốn xử lý mọi chuyện không để lộ tin tức, đợi đến khi Thái tử ổn định ngôi vị, lúc đó dù Cố Triệt có trở về cũng bó tay. Chính ta đã tiết lộ tin tức, hỏng kế hoạch của các ngươi đấy!"

Ta như , Thẩm Tri Thiển lập tức hiểu ra, nàng ta kinh hãi trợn tròn mắt: "Hóa ra. . . Ngươi cũng là người trùng sinh?"

"Từ khi nào. . ."

Ta nhạt, nhẹ giọng : "Một kẻ sắp chết, có quyền gì mà hỏi?"

Nhắc đến cái chết, vẻ mặt Thẩm Tri Thiển dần dần hiện lên nỗi sợ hãi, nàng ta kích nắm lấy tay ta, thấp giọng : "Linh Chiêu, tỷ tỷ không muốn chết."

Nàng ta quỳ xuống trước mặt ta, nước mắt rơi đầy vẻ tuyệt vọng: "Cầu xin muội, tha cho tỷ một mạng. . ."

Ta hất tay nàng ta ra, cụp mắt xuống, bình thản nàng ta quằn quại trên mặt đất.

"Tha cho ngươi sao. . . Ngươi đã từng nghĩ đến việc tha cho mẫu thân ta chưa?"

Mẫu thân khi đang nấu thuốc cho nàng ta, đã bị thiêu c.h.ế.t trong nhà bếp. Nàng ta có bao giờ nghĩ đến việc mẫu thân ta đã phải tuyệt vọng và bất lực đến mức nào. Hôm nay, ta cũng muốn nàng ta nếm trải cảm giác tuyệt vọng đó!

Trước khi rời đi, ta ném ngọn nến vào đống củi khô. Rất nhanh, cả nhà chứa củi bốc cháy dữ dội, trong ngọn lửa ngút trời, ta như nghe thấy tiếng van xin tuyệt vọng của Thẩm Tri Thiển. Cùng ngày, ta tặng cho đích mẫu một liều thuốc độc, đưa bà ta đi cùng Thẩm Tri Thiển.

Trong lòng ta dâng lên một chút sảng khoái, mẫu thân ở trên trời có linh thiêng, từ nay cuối cùng cũng an nghỉ.

18

Cố Triệt đăng cơ trở thành Tân Đế, Tống Quý phi trở thành Thái hậu cao quý nhất. Ta hầu hạ bên cạnh Tống Thái hậu năm năm, luôn tận tâm tận lực.

Trong khoảng thời gian này, Cố Triệt chưa từng tuyển phi, hậu cung từ đầu đến cuối vẫn trống không.

Cho đến khi, Cố Triệt và Tống Thái hậu cùng hỏi ta: "Linh Chiêu, ngươi có muốn nhập cung không?"

Tống Thái hậu với vẻ mặt ấm áp, dịu dàng hỏi: "Trong lòng Triệt Nhi vẫn luôn nhớ mong ngươi, nó cũng ái mộ tài trí của ngươi, muốn ngươi ngồi vào vị trí Hoàng hậu."

Ta vội quỳ xuống đất, cúi đầu: "Xin Bệ hạ thu hồi mệnh lệnh, thần chưa từng nghĩ đến chuyện nhi nữ trường. Những năm qua, thần luôn đọc sử ký."

Ta cúi đầu thấp hơn nữa, kiềm chế sự cuồng nhiệt trong lòng, nhẹ giọng : "Thần có một lời thỉnh cầu bất kính, thần muốn Bệ hạ mở lại khoa thi dành cho nữ giới, và cho phép nữ giới vào triều đình tham gia chính sự."

Những nữ tử trong thiên hạ này không nên bị những quy củ trói buộc cả đời. Họ nên đi khắp thiên hạ, hưởng sự đối xử công bằng, chứ không phải dựa dẫm vào nam nhân, khao khát thương, tranh sủng với các phi tần, thê thiếp.

Cố Triệt đồng ý với ý kiến của ta, hắn để ta vào triều trước.

Ta phải đứng vững trong triều đình, mới có thể khiến các đại thần tin phục, cũng có thể khiến bách tính tin tưởng. Ta muốn trở thành tấm gương cho nữ tử, đương nhiên phải tận tâm tận lực, không dám có chút sơ suất nào.

Trong nháy mắt, năm năm trôi qua. Ta trở thành nữ Thừa tướng đầu tiên, nữ nhân có thể vào triều đình, có thể tự chủ chọn lựa trong việc hôn nhân, có thể đi khắp thiên hạ, lấy thân phận nữ nhi để xông pha giang hồ. Và ta cũng không còn là Nhị tiểu thư của Thẩm gia, không còn là kẻ đi theo Thẩm Tri Thiển, mà là ta là chính ta, Thẩm Linh Chiêu.

Hết

--------------------------------------------

Bên dưới là phần giới thiệu của bộ truyện | Một nghìn lẻ một cách từ hôn | đã full trên, mọi người có thể tìm theo tên để xem nếu hứng thú nhé!

Vị hôn phu của ta mất trí nhớ rồi.

Trước khi mất trí nhớ, hắn đẹp trai, quyến rũ, là người trong mộng của tất cả các thiếu nữ ở kinh thành. Hắn từng với ta: "Nàng sẽ là nữ tử duy nhất tồn tại trong giấc mơ của ta."

Sau khi mất trí nhớ, hắn vẫn đẹp trai, vẫn quyến rũ, vẫn là người trong mộng của tất cả các thiếu nữ ở kinh thành. Nhưng giờ đây hắn chỉ vào ta rồi : "Người phụ nữ đanh đá này là ai ? Mau đuổi nàng ta ra khỏi phủ Thái tử đi!"

Quản gia do dự: "Điện hạ, ngài có muốn đợi thêm chút nữa không?"

Hắn đáp: "Đợi cái gì mà đợi? Nhanh lên!"

Mặt quản gia không chút biểu cảm: "Đợi xe ngựa của lò hỏa táng*, chắc sắp đến rồi đó."

(*) có câu “ngược thê nhất thời sảng truy thê hỏa táng tràng”, lò hỏa táng là cái lò này đó =)).

- Một nghìn lẻ một cách từ hôn -

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...