Tuyệt Địa Phản Tra – Chương 3

3

“Lấy lòng thì sao chứ? Chúng ta phải bắt ta nhả ra hết số tiền mà cậu đã tiêu cho ta!”

“Làm sao mà nhả ra ? Giang Xuyên đúng là đồ vắt cổ chày ra nước!”

“Chẳng phải ta đang tiêu tiền cho cùng phòng của cậu sao? Chẳng phải vì ta nghĩ rằng nhà cùng phòng cậu ở Cảnh Thần Nhất Quán sao? Bây giờ lại muốn dỗ dành cậu móc tiền ra để nuôi ta.

Tớ có một người thân từ nhỏ, ấy cũng đang học cao học tại trường A.

Tớ sẽ nhờ ấy giả người theo đuổi cậu, hàng ngày tặng cậu những món quà xa xỉ.

Giang Xuyên sẽ sốt ruột, chẳng phải ta cũng sẽ phải mua quà cho cậu sao? Đến lúc đó cậu cứ thế mà đá ta.” Nói rồi, ấy cúp máy, là đi tìm “máy bay yểm trợ” cho tôi.

Một giờ sau, tôi nhận tin nhắn We Chat của thân: “Xong xuôi rồi! Ngày mai 10 giờ sáng, tớ sẽ đưa cậu và thân của tớ gặp mặt, đã đặt chỗ ở quán cà phê của trường A rồi.”

Quán cà phê của trường A có phong cách trang trí thời thượng, tao nhã.

Một ly cà phê ở đây có giá bằng 10 ly trà sữa ở cổng trường.

Giang Xuyên chưa bao giờ dẫn tôi đến đây.

Vừa vào cửa, tôi liền thấy thân vẫy tay với tôi.

“Đây là Lý Tĩnh, thân của tôi.

Còn đây là Lục Du, cháu trai của Chủ tịch Tập đoàn Lục Thị Lục Cường.

Chuyện của cậu tớ đã với Lục Du rồi, ấy rất vui lòng giúp đỡ.

Tớ còn có việc, hai người cứ tìm hiểu nhau trước nhé, tớ đi đây.”

Tôi vừa ngồi xuống, thân tôi liền cầm điện thoại vội vã bỏ đi, để lại hai chúng tôi nhau ngơ ngác.

Người có thể thân của tôi đương nhiên không phải nhân vật tầm thường, không ngờ thân của ấy lại là người của Tập đoàn Lục Thị, đối thủ cạnh tranh với công ty nhà tôi.

Khi tôi dừng mắt lại trên chàng trai đối diện, tôi hơi kinh ngạc.

Đây chẳng phải là kỳ phùng địch thủ của Giang Xuyên sao? Mỗi năm trong các cuộc thi, hai người họ đều ngang tài ngang sức, tranh đấu đến sống chết.

Dù đa số lần Giang Xuyên giành hạng nhất, Lục Du lại là người đánh giá cao nhất ở trường A.

Bởi vì chàng trai này đẹp trai c.h.ế.t người.

Nếu dùng ấy để chọc tức Giang Xuyên, chẳng phải sẽ tăng sát thương lên tối đa sao!

Tôi cố gắng kiềm chế cảm kích , đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Lục Du, người chúng ta phải đối phó là Giang Xuyên, có chắc chắn muốn giúp tôi không?”

Lục Du rạng rỡ, từ từ gật đầu: “Lý Tĩnh, tôi chắc chắn.

Trừng trị tra nam thì có lý do gì mà không chứ? Tôi còn có thể tiện thể trả chút thù riêng nữa.”

Lục Du quả không hổ danh là nam thần trường A, lên thật sự rất đẹp! Gương mặt lạnh lùng thanh tú, ngũ quan tinh xảo, tất cả những từ ngữ như “thanh lãnh”, “tuấn tú” đều có thể dùng để miêu tả ấy.

Môi hồng răng trắng, công tử nho nhã…

Quả thực chính là nam chính trong tiểu thuyết ngôn bước ra.

Đặc biệt, đôi má lúm đồng tiền khi ấy lên, say đắm đến mức khiến người ta muốn c.h.ế.t chìm trong đó.

Một giọng quen thuộc cắt ngang màn mê trai của tôi.

“Giang Xuyên, không phải đã chia tay với Lý Tĩnh rồi sao?” Đó là Lục Tri Nguyệt, cùng phòng của tôi.

Không ngờ Giang Xuyên lại nỡ lòng nào dẫn ta đến đây.

Hai ly cà phê ở đây có giá bằng cả tuần tiền sinh hoạt phí của ta.

Giờ phút này, ta đang đứng trước ghế sofa, xuống Giang Xuyên, thở phì phò đòi Giang Xuyên cho ta một lời giải thích.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...