Tuyệt Địa Phản Tra – Chương 2

2

“Dạ chưa ạ.”

“Ba vừa hay muốn ra ngoài ăn cơm, đi cùng không?”

“Vâng ạ.” Tôi quay đầu phớt lờ vẻ mặt kinh ngạc của Giang Xuyên, tủm tỉm : “Giang Xuyên, em sẽ không đi căng tin với nữa đâu, em đi ăn ngoài với ba em đây.”

Anh ta lập tức bỏ đi dáng vẻ kiêu căng trước đó, thân mật kéo tay tôi dỗ dành : “Bảo bối, không thể đưa đi cùng sao? Chúng ta đã bên nhau ba năm rồi mà em không hề với là ba em là Giáo đổng. Anh giận rồi đó.”

Tôi nhướng mày, và sau khi Ba tôi gật đầu đồng ý, tôi dẫn Giang Xuyên đi ra ngoài trường.

“Nghe Tĩnh Tĩnh cậu đang chuẩn bị thi cao học à? Thế nào rồi, có nắm chắc không?” Ba tôi gắp cho tôi một đũa thức ăn, rồi quay đầu Giang Xuyên hỏi.

“Cháu đang chuẩn bị thi cao học của trường A.

Nếu thi đậu thì cũng là muốn mang đến cho Tĩnh Tĩnh một tương lai tốt đẹp.

Nghe trường học có suất tuyển thẳng nghiên cứu sinh, nếu có cơ hội đó thì càng tốt.” 

Giang Xuyên cố gắng nuốt thức ăn trong miệng, rồi liếc mắt đưa tôi.

Nghe , tôi nhướng mày.

Cái người mà luôn miệng với tôi muốn bình đẳng công chính, hóa ra cũng chỉ là đang ám chỉ muốn một suất tuyển thẳng nghiên cứu sinh.

Thì ra ta chỉ lừa tôi rằng mình đòi hỏi bình đẳng nam nữ.

Một khi có thể vươn tay là lấy thứ mình không thể có, thì cái vẻ mặt kiêu căng đó cũng không còn cần nữa.

“Giang Xuyên cố gắng như thì gì mà lo không thi đậu cao học trường A chứ? Ba à, Ba đừng đánh giá thấp ấy chứ.” Nói cho cùng, tôi cũng là con của Lý Thanh Phong, một ông trùm kinh doanh.

Tôi vừa thế, Ba tôi liền hiểu ra.

Bữa cơm này diễn ra không nóng không lạnh, kết thúc trong sự nịnh bợ một cách kín đáo của Giang Xuyên, và cũng moi ra dã tâm của ta.

Những kẻ có dã tâm, chỉ cần thả một chút mồi câu, liền không chờ mà cắn câu.

Buổi tối tôi không về ký túc xá, mà về đến căn hộ của tôi ở Cảnh Thần Nhất Quán.

Căn hộ này đã người trang hoàng xong từ năm hai đại học, vốn định quà tốt nghiệp tặng cho Giang Xuyên, giờ thì không cần thiết nữa rồi.

Tôi nhớ rõ căn hộ này vẫn là do ba của cùng phòng tôi đã trang hoàng.

Tôi đúng là một kẻ lụy chính hiệu.

Lúc trước, thân tôi đã cảnh cáo tôi rằng: “Tiêu tiền cho đàn ông thì xui xẻo cả đời.”

Tôi : “Tớ nghèo đến nỗi chỉ còn mỗi tiền, tiêu tiền cho Giang Xuyên cũng là một kiểu đầu tư thiên thần.”

Cuối cùng, tôi đầu tư thiên thần cho Giang Xuyên, Giang Xuyên lại đầu tư thiên thần cho cùng phòng của tôi, suốt ba năm!

“Tớ đã bảo rồi, tiêu tiền cho đàn ông thì xui xẻo cả đời! Giang Xuyên này ba năm qua đã từng mua cho cậu thứ gì đáng giá hơn 100 đồng chưa? Cậu ba năm qua tiêu cho ta không 30 vạn thì cũng phải 20 vạn rồi chứ.

Cuối cùng thì ta xem cậu như cây ATM, coi tiền như rác, lại còn dùng tiền của cậu ở ngoài nuôi nhân .

Lý Tĩnh ơi Lý Tĩnh, cậu cứ lụy đi! Đã rõ bộ mặt thật rồi mà còn định quay lại gì? Cái đầu óc này của cậu mà còn nghĩ đến trả thù sao? Tớ sợ cuối cùng cậu sẽ bị ta gặm đến không còn một mẩu xương.

Không , chuyện này tớ phải quản!”

Bị thân mắng một trận như , lòng thù hận Giang Xuyên của tôi cũng dâng lên đến cực điểm, ý muốn trả thù trong tôi cũng càng thêm mạnh mẽ.

“Anh ta hiện tại biết Ba tôi là Giáo đổng, đối với tôi mọi cách lấy lòng.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...