Tuyển Tập Vả Mặt [...] – Chương 5

8

 

Tôi ngạc nhiên!

 

Bỗng nhiên nhớ ra kiếp trước cũng là trong khoảng thời gian này, Thẩm Minh đột nhiên muốn đi nước ngoài!

 

Bởi vì điều kiện không cho phép, ấy vượt biên để đi.

 

Kết quả ở trên biển gặp phải kiểm tra đột xuất, bị đầu sỏ nhân lúc hỗn loạn xém xuống biển, chết rồi!

 

Lại còn không bồi thường tiền, khoảng thời gian đó Liễu Diễm dẫn theo con trai ngày ngày khóc lóc.

 

Thẩm Mặc thường xuyên lấy lý do chăm sóc cháu trai để qua đó giúp đỡ.

 

Đến bây giờ tôi mới nhận ra , nào có giúp đỡ?

 

Rõ ràng là đi qua ở cùng mẹ con chị ta mà!

 

Chồng chết rồi, tôi lại ở trong nhà, chắc hẳn khoảng thời gian đó bọn họ rất hạnh phúc nhỉ.

 

Bây giờ lại nghe thấy Thẩm Minh muốn đi nước ngoài, tôi vô thức liền mở miệng ngăn cản: “Anh cả không thích hợp để ra nước ngoài nhỉ? Điều kiện bây giờ không cho phép lắm.”

 

Thẩm Minh cần học vấn không có học vấn, cần tiền cũng không có tiền, lại không biết tiếng Anh, nếu như không phải vượt biên đi trái phép, sao ấy có thể ra nước ngoài công việc đàng hoàng.

 

Nghe thấy lời tôi , Liễu Diễm và Thẩm Mặc trầm mặt xuống.

 

Thẩm Minh lúng túng : “Đúng thế, không biết tiếng , không có cách nào đi trực tiếp . Nhưng Diễm Nhi rồi, ấy đã giúp liên lạc với đầu sỏ, chuẩn bị vượt biên để đi.”

 

Tôi lại ngăn cản lần nữa: “Vượt biên không , quá nguy hiểm rồi! Em biết rất nhiều người khi vượt biên đều chết ở trên biển, cho dù vượt biên thành công, bị bắt cũng sẽ bị nhốt lại!”

 

Bị tôi như , vẻ mặt Thẩm Minh bỗng trắng bệch!

 

Rất rõ ràng đánh trống rút quân rồi.

 

Liễu Diễm tức muốn chết, dùng ánh mắt như khoét tôi một dao: “Đây là con đường kiếm tiền khó khăn lắm tôi mới tìm đó!”

 

Thẩm Mặc cũng cực kỳ không vui: “Đều một năm ra nước ngoài có thể kiếm rất nhiều tiền, trai đi mấy năm thì có thể mua nhà to rồi.”

 

Vì để đuổi Thẩm Minh đi, hai người này đúng thật là dùng mọi thủ đoạn mà.

 

Tôi lạnh lùng bọn họ: “Là tiền quan trọng hay là mạng của trai quan trọng hả? Ở trong nước cũng có thể kiếm tiền như mà, ít nhất là bình an.”

 

9

 

Bị tôi đè ép như , bọn họ không tiện ép buộc nữa, cũng không chuyện nữa.

 

Nhưng sắc mặt thật sự không tốt.

 

Đặc biệt là sau khi Thẩm Minh bày tỏ không đi nữa, sắc mặt của bọn họ đen kịt rồi.

 

Sau khi ăn xong bữa cơm, Thẩm Minh nhận một cuộc điện thoại, có việc gấp liền đi trước rồi, bảo Thẩm Mặc đưa vợ và con trai về nhà giúp ấy.

 

Thẩm Mặc lập tức vui vẻ đồng ý rồi.

 

Còn tôi tìm một cơ hội, với Thẩm Lãng: “Tiểu Lãng, nào, thím út dẫn cháu đi lấy kẹo ăn nhé, có không?”

 

Thằng bé vừa nghe thấy kẹo lập tức theo tôi đi vào trong phòng rồi.

 

Quả thật tôi đã chuẩn bị một gói kẹp, khi đưa cho thằng bé, tôi lừa thằng bé, : “Á – thím thấy trên đầu cháu có mấy con sâu, thím bắt giúp cháu có không?”

 

Thẩm Lãng nghe xong tức khắc không nhúc nhích đợi tôi bắt sâu cho.

 

Tôi nhanh chóng nhổ mấy sợi tóc trên đầu thằng bé, sau đó bỏ vào trong túi kín tôi đã chuẩn bị từ trước.

 

Đột nhiên bị nhổ mấy sợi tóc, Thẩm Lãng đau đến mức suýt khóc.

 

Tôi vội vàng lấy kẹo ra dỗ thằng bé, đưa ra ngoài.

 

Chỉ chốc lát sau, Thẩm Mặc liền cầm túi xách giúp Liễu Diễm, : “Vợ ơi, đưa chị dâu và cháu về nhé.”

 

Tôi cũng cầm lấy túi xách: “Đúng lúc không có chuyện gì, em muốn ra ngoài hóng gió một lát, chúng ta cùng tiễn họ về đi.”

 

…. Bọn họ hóa đá tại chỗ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...