Những gì ta giống như đang ám chỉ tôi là “thiên kim nhà giàu không từ thủ đoạn”.
Sau khi nghe như , Kỳ Kỳ tức giận đến mức toàn thân run rẩy.
"Mẹ kiếp, mình cầu ta xin lỗi cậu thì ta lại với cậu, ta điên rồi hả? Là do lão nương đây quá độ lượng nên ta không nhận ra sai lầm của bản thân mà!"
"Mình chưa bao giờ thấy người nào vô liêm sỉ như !"
"Mẹ kiếp, mình muốn lấy kéo cắt miệng ta ngay bây giờ!"
Tôi an ủi Kỳ Kỳ: “Đừng kích , không sao đâu, cứ để ta đi, chỉ là tên hề thôi mà.”
Kỳ Kỳ không hiểu: “Chuyện này mà cậu còn có thể chịu đựng sao?”
Tôi bình tĩnh : “Anh ta dám như , suy cho cùng cũng do mình quá ngốc nên mới khiến ta tự cho bản thân là đúng, cứ để ta tiếp tục tự cao tự đại đi, dù sao cũng không ảnh hưởng gì đến mình.”
Kỳ Kỳ cau mày: “Bây giờ ta còn chưa trả lại tiền, lời xin lỗi cũng không rõ ràng, tha cho ta như là quá dễ dàng cho ta.”
Tôi lắc đầu: "Chuyện cãi vã trong lớp chắc đã đồn xa rồi, mình thấy ảnh không mặc quần áo của ta đăng trên diễn đàn của trường, Lục Tư Vũ đã trở thành trò trong trường, cộng thêm lời của ta ngày hôm nay, chắc là các cùng lớp đang nhạo ta. Mặc dù ta khóe mắt mình chỉ bị trầy xước cũng chỉ là vết thương nhỏ, dù cậu có đòi ta bồi thường bao nhiêu tiền, cảnh sát không phải là kẻ ngốc, sao họ có thể để cậu muốn đòi bao nhiêu thì Lục Tư Vũ phải trả bao nhiêu chứ?”
Kỳ Kỳ gật đầu: “Vậy cũng đúng, nghĩ lại thì mình vẫn không thể nguôi giận.”
"Không sao đâu, tính cách như ta thì sẽ không có kết quả tốt gì đâu, cứ để ta như đi."
Cũng vào lúc này, Viên Viên xuất hiện trước mặt chúng tôi.
10.
Kỳ Kỳ bảo vệ tôi ở phía sau, thận trọng hỏi: "Cô muốn gì?"
Viên Viên mím môi, sau đó hung hăng hướng về phía tôi cúi đầu : "Thật xin lỗi, ngày đó tôi đã khó !"
Tôi và Kỳ Kỳ giật mình.
Sau đó tôi nghe ta : "Không biết nghĩ gì về tôi, trong lòng tôi rất biết ơn , nếu ngày hôm đó không dũng cảm đứng lên thì e rằng bây giờ tôi đã ở bên Lục Tư Vũ rồi, tôi cũng không ngờ Lục Tư Vũ lại là loại người này."
Tôi và Kỳ Kỳ hơi khựng lại.
Cô ta lấy ra một gói đồ: "Những thứ này là do Lục Tư Vũ gửi cho tôi trong hai năm qua, lúc đầu tôi cũng cảm thấy có gì đó không ổn tôi cũng không nghĩ nhiều, bây giờ nghĩ lại thì những thứ này đều là tặng cho Lục Tư Vũ mới đúng, bây giờ tôi đều trả lại cho .”
Tôi khẽ cau mày.
Nhìn thấy những món đồ xa xỉ trong túi càng khiến tôi căm ghét Lục Tư Vũ hơn.
"Tôi mù quáng tin vào lời của ta nên mới tưởng rằng chính là người đã quấy rầy Lục Tư Vũ, ai ngờ sự thật là Lục Tư Vũ luôn lừa dối , tôi mang những thứ này đến cho cũng muốn biết Lục Tư Vũ là một kẻ cặn bã đến mức nào, ngàn lần cũng không cần ảo tưởng gì về ta nữa.”
Thái độ của ta rất chân thành.
Tôi cũng nhẹ giọng hơn: “Ừm, cảm ơn .”
"Còn nữa, tôi cũng muốn với một chuyện đó là trong hợp đồng mà Lục Tư Vũ ký với ba chắc chắn có sơ hở. Họ đang chuẩn bị tận dụng sơ hở này để kiện ba , còn muốn tiếp tục rút tiền trong tay ba , vì phải với ba hãy cẩn thận về chuyện này.”
Tôi giật mình, không ngờ Lục Tư Vũ vẫn còn để lại chuyện xấu này.
Viên Viên đặt túi đồ trên tay xuống đất rồi với chúng tôi rằng ta sẽ tiếp tục ra nước ngoài du học nếu có cơ hội, ta rất muốn với tôi.
Bạn thấy sao?