Tôi lặng lẽ : “Kỳ Kỳ đúng đấy, dự án của không cần đầu tư gì nữa cả! Ba mẹ của tôi thế cũng không hề sai”.
Anh ta tôi với ánh mắt tức giận: "Cho nên ý của em là gì hả? Em thật sự muốn chia tay à?"
Tôi không biết Lục Tư Vũ cách nào để lấy dự án đó ra lý do chia tay.
Nhưng đến cuối cùng tôi đã không chiều theo ý của ta nữa.
Tôi gật đầu, quả quyết với ta: “Ừm, chia tay!”
Anh ta tức giận: "Được lắm, Khương Châu! Là muốn chia tay nhé! Đừng quay lại khóc lóc cầu xin tôi!"
Cầu xin ta sao?
Không đời nào
Trước đây tôi mù nên mới ta.
Bây giờ tôi đã sáng suốt trở lại! Trong mắt tôi thì ta chẳng là cái gì nữa cả.
4.
"Cậu có biết Viên Viên đã trở lại không?"
"Viên Viên? Viên Viên nào?"
"Viên Viên mà Lục Tư Vũ luôn thích đấy, ta đi du học hai năm, bây giờ quay về rồi, lúc đó ta đã từ chối Lục Tư Vũ để đi du học, bây giờ vừa quay lại thì đã tìm cách quấn lấy ta rồi.”
"Nhưng không phải Lục Từ Vũ có rồi sao? Cô nàng thiên kim tiểu thư Khương… Khương Châu gì đấy..."
"Họ chia tay rồi, Lục Tư Vũ đá đại tiểu thư rồi, nghe đại tiểu thư muốn dùng Ferrari giữ ta lại mà ta cũng không ở lại.”
"Lục Tư Vũ này cũng khá khí khái đấy."
Trong lớp học tự chọn.
Chàng trai ngồi ở hàng ghế trước mặt tôi và Kỳ Kỳ cố lớn.
Kỳ Kỳ lạnh: "Đúng là thấp kém mà."
Khóe miệng tôi khẽ giật, tôi cũng đồng : “Thấp kém thật.”
Cũng vào lúc này, Lục Tư Vũ cùng một khác bước vào lớp.
Tôi đã gặp đó rồi.
Tôi thấy ảnh ta trên màn hình điện thoại của Lục Tư Vũ…
Hóa ra ta là Viên Viên.
Nhưng lúc đó Lục Tư Vũ đã gì với tôi nhỉ? Anh ta rằng hình nền điện thoại của ta chỉ là một diễn viên mạng tuyến mười tám thôi.
Cho nên khi còn ở bên tôi thì Lục Tư Vũ đã qua lại với người khác rồi.
Tôi cau mày, cảm thấy buồn nôn như thể vừa nuốt phải một con ruồi.
"Tư Vũ, ở đây!"
Anh chàng ngồi ở hàng ghế trước chúng tôi gọi Lục Tư Vũ đến ngồi cùng.
Lục Tư Vũ thấy tôi nên tỏ vẻ hơi do dự.
Giây tiếp theo, ta cong môi rồi nắm lấy tay bên cạnh, sau đó cùng ngồi ngay ngắn xuống trước mặt tôi.
Kỳ Kỳ thấy thì bĩu môi : "Đáng ghét!"
Sau đó ấy kéo tôi đi.
Nhưng tôi bình tĩnh an ủi ấy: “Khó khăn lắm mới tìm chỗ ngồi tốt, mình không sao đâu.”
Cuối cùng Kỳ Kỳ cũng bình tĩnh ngồi lại.
Ngược lại, những người phía trước... lại náo loạn.
"Tư Vũ, đây là mới của cậu à? Cậu ấy xinh quá."
Cô tên Viên Viên nghe hỏi như thì chỉ cúi đầu, hai má đỏ bừng, ta cũng không phủ nhận.
Mặt khác, Lục Tư Vũ lại liếc tôi trước khi : "Viên Viên vẫn chưa đồng ý với tôi."
Viên Viên lập tức : “Nào có, rõ ràng là hai năm nay còn chưa giải thích rõ chuyện cảm của với em mà.”
Lục Tư Vũ khựng lại.
Viên Viên lại với ta: “Lúc tỏ với em, em đã cầu đợi em hai năm lại quay đầu đi theo đuổi người khác, chuyện này em còn chưa đâu đấy, bây giờ vừa hay có của ở đây, suy nghĩ cho kỹ xem thế nào để cầu xin em tha thứ cho đi."
Lục Tư Vũ hơi nhướng mày: "Vậy em cho biết đi, có thể gì để em tha thứ cho ?”
Viên Viên nháy mắt tinh nghịch : "Hửm... cũ của đẹp hơn hay là em đẹp hơn."
"Tất nhiên là em rồi."
Bạn thấy sao?