Tuyển Tập Vả Mặt [...] – Chương 14

Nghe những lời không biết xấu hổ của hai người này, tôi chỉ thẳng vào Trần Thi Minh mắng: “Trần Thi Minh, nghe thử bố mẹ gì xem? Tôi vất vả lụng bao lâu nay, lại thành quả mềm dễ bóp? Tốt, tốt, tốt, nếu đã tôi không thuận mắt, tôi điên một lần cho đủ!”

Tôi chưa bao giờ giận dữ như , Trần Thi Minh có chút hoảng sợ, thái độ của tôi cũng khiến ta mất mặt, vì ta cũng tức giận mắng tôi: “Cố Thanh Ngôn, ăn nhầm thuốc rồi à? Mau im mồm cho tôi!”

Tôi gạt tay ta ra rồi : “Đi chết đi!”

Nói xong, tôi cầm bình hoa trên bàn ném mạnh xuống đất, tiếp theo sau đó là bắt đầu đập những thứ khác.

Đã đến mức phải xé rách mặt với nhau thì tôi cũng muốn cho mình thoải mái một chút.

Tôi không có thời gian và kiên nhẫn để âm mưu từ từ, muốn kết thúc tất cả nhanh chóng thì phải loạn lên.

Tôi ở đây sẽ không theo định kỳ nào mà phát điên lên, còn Tiêu Nam Nam bên kia lại quyến rũ đáng , Trần Thi Minh chắc chắn sẽ càng lưu luyến sự dịu dàng của ta.

Như , tôi mới có thể thu thập nhiều chứng cứ về việc ta ngoại trong hôn nhân.

5

Sau khi đập đồ đạc, tôi bắt đầu khóc lóc xin lỗi Trần Thi Minh.

“Xin lỗi , chồng ơi, là em quá kích , đều do năm nay em đã chịu quá nhiều áp lực, em còn muốn có con hơn ai hết, em suy nghĩ đến phát điên rồi, nên mới mất kiểm soát như hôm nay, tha thứ cho em không? Em chỉ sợ mất thôi, tất cả đều là lỗi của em.”

Tôi xong thì lập tức che mặt khóc nức nở, nhận lỗi rất chân thành, điều này sẽ không ảnh hưởng đến việc tôi tiếp tục phát điên trong lần sau.

Dù Trần Thi Minh có chán ghét tôi thì cũng phải chịu đựng, dù sao hình tượng người chồng thương gia đình của ta chỉ mới xây dựng gần đây, nếu bây giờ sụp đổ thì chẳng phải tự đánh vào mặt mình sao?

Tiếp theo, bọn họ đừng hòng mà có những ngày tháng yên ổn.

Thấy tôi hạ thấp bản thân, chủ nhượng bộ, Trần Thi Minh cũng không tiện so đo với tôi nữa, phòng khách bừa bộn lại khiến ta tức giận.

Im lặng một lúc lâu, cuối cùng tôi nghe ta : “Không sao, ai cũng có lúc mất kiểm soát, em cũng đừng nhạy cảm quá, ba mẹ cũng vì muốn tốt cho chúng ta mà thôi, sao em lại có thể to tiếng với người lớn ? Nếu họ tổn thương thì sao?”

Trần Thi Minh cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh nhất có thể, tôi vẫn nghe ra ta đang nghiến răng nghiến lợi kìm nén cơn tức giận đang sục sôi trong người.

“Chồng ơi, em sẽ xin lỗi ba mẹ, họ lúc nào cũng rộng lượng mà, chắc sẽ không trách em đâu, phải không?”

Tôi rưng rưng nước mắt Trần Thi Minh hỏi.

Anh ta mím môi, từ lỗ mũi phát ra một tiếng “ừm”.

“Tôi còn có việc ở công ty, em nghỉ ngơi trước đi.”

Đêm muộn, Trần Thi Minh rời đi với gương mặt đầy vẻ tức giận.

Có việc ở công ty gì chứ, rõ ràng là đi tìm Tiêu Nam Nam.

[ Thầy ơi, hình như Trần Thi Minh vừa cãi nhau với vợ, ấy sẽ đến tìm em. ]

Tiêu Nam Nam nhắn tin cho tôi.

Tôi trả lời ngay: [ Đây là cơ hội tốt, em phải nắm bắt, cãi nhau đã có lần đầu thì sẽ nhanh có lần thứ hai thôi, việc của em là nhân cơ hội này, gia tăng trọng lượng của mình trong lòng ta. ]

Tôi không tiếc công dạy Tiêu Nam Nam, tranh thủ để ta chiếm trọn Trần Thi Minh trong thời gian ngắn nhất. Tôi còn một thám tử tư, theo dõi Tiêu Nam Nam 24/24, chỉ cần Trần Thi Minh đến tìm ta, tôi sẽ có chứng cứ ngoại của ta, hẳn là sẽ rất phong phú đây.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...