Tuyển Tập Kinh Dị [...] – Chương 63

8.

Sau nửa giờ, Diêu Huy chạy đến.

Anh ta mang theo một cái bọc, bên trong là một ít đồ trừ tà tìm trong lúc vội vàng, ví dụ như đậu tương với hạt sen đã ngâm qua máu gà , còn có…

Một cái gương.

Tôi cúi đầu tấm gương kia, không gì.

Tôi với Diêu Huy mình đói bụng, bảo ta giúp tôi nấu bát mì, nếu không tôi sẽ không ngủ vì đói.

Diêu Huy không khuyên nhủ , đành vào bếp giúp tôi nấu mì.

Thừa dịp ta bận rộn, tôi đã thu thập tất cả đống đồ trừ tà khác vào một cái bọc nhỏ và giấu nó dưới chăn của mình.

Chỉ để lại tấm gương.

Một lúc sau, Diêu Huy bưng ra một bát mì đã nấu chín.

Anh : "Ăn đi, Lộ Lộ, ăn xong ngủ thật ngon.”

Đột nhiên, Diêu Huy ngây ngẩn cả người.

Bát trên tay rơi xuống đất, nước bắn tung tóe khắp nơi, mảnh sứ vỡ vụn.

Anh ta đứng sững người tại chỗ, cảm thấy có ai đó đang nhẹ nhàng thổi bên tai.

Tôi đứng ngay đối diện Diêu Huy, nên có thể thấy rõ toàn cảnh.

— nữ nhân viên giao hàng kia đứng ở phía sau Diêu Huy, hơi thở của dì ấy nhẹ nhàng phả lên cổ Diêu Huy.

Trong nháy mắt, Diêu Huy lao về phía chiếc gương, nhặt nó lên rồi quay lại người phụ nữ.

Dì ấy hét lên.

Sau đó liền biến mất.

Mà tấm gương trong tay bỗng Diêu Huy xuất hiện một vết nứt.

Anh ta từ từ đặt chiếc gương lên bàn, thở hổn hển rồi quay sang tôi: "Không sao rồi, Lộ Lộ..."

Lời của Diêu Huy chê't lặng trong cổ họng.

Vì đằng sau ta, tôi đang giơ cao một cây gậy.

Tôi đánh mạnh vào gáy Diêu Huy, tôi người trước mặt ngã xuống với ánh mắt không thể tin .

9.

Khi Diêu Huy tỉnh dậy, tôi đã trói chặt ta bằng một tấm chăn ướt.

Anh giãy dụa một lúc rồi tôi với vẻ khó tin: "Lộ Lộ, em đang ?"

Tôi ngồi đối diện, ánh mắt bình thản.

Tôi với Diêu Huy rằng đây là cách duy nhất của tôi.

Tôi không tin người giao hàng, tôi cũng không tin Diêu Huy.

Nên tôi quyết định để họ đối đầu.

Bây giờ Diêu Huy dùng gương thu hồn ma của nữ nhân viên giao hàng, mà tôi lại trói Diêu Huy lại.

Lần này cảm giác an toàn hơn nhiều.

Diêu Huy khiếp sợ tôi: "Lộ Lộ, em đang ? Trong căn nhà này còn có thứ bẩn thỉu, sao em lại cảm thấy khống chế và người giao hàng kia là sẽ an toàn? Những thứ bẩn thỉu này sẽ em bị thương!"

Tôi lắc đầu nhỏ giọng : “Người thực sự muốn tôi chính là , Diêu Huy.”

Tôi lấy điện thoại ra và bấm vào một bức ảnh.

Đây là tư liệu tôi tìm trong quá trình chờ đợi Diêu Huy tới.

Tôi hỏi tên người phụ nữ kia, sau đó tìm cuộc phỏng vấn quá trình dựng sự nghiệp của dì ấy khi còn sống.

Trong ảnh, nữ nhân viên giao hàng là bà chủ của một nhà hàng, dì mỉm rạng rỡ trước ống kính, đây là một nhà hàng gia đình, chụp ảnh chung với dì ấy là chồng dì, một người đàn ông trung niên sắc mặt có chút u ám.

Người đàn ông này chính là con ma nam mà tôi thấy trong gương đêm đó.

Bên cạnh họ là một bé buộc tóc đuôi ngựa, qua thì giống như đang học tiểu học, cực kỳ xinh đẹp.

Nói cách khác, người giao hàng và hai hồn ma trong căn nhà này thực chất là thành viên trong cùng một gia đình.

Tôi thì thầm: “Mấy ngày nay ở trong căn nhà này, chỉ cần điện thoại có tín hiệu, tôi sẽ tìm kiếm đủ loại tư liệu, cố gắng ghép lại quá khứ có liên quan đến nơi này, vừa rồi mới hoàn thành mảnh ghép cuối cùng.”

“Chi bằng chúng ta cùng kể lại câu chuyện này từ đầu đi.”

“Người phụ nữ từng cùng chồng khởi nghiệp, kết quả kinh doanh thất bại, nợ nần chồng chất.”

“Người phụ nữ không muốn bỏ cuộc và muốn tiếp tục việc chăm chỉ, ông chồng đã nản lòng thoái chí nên quyết định ly hôn với người phụ nữ rồi đưa con đi.”

“Những năm sau đó, người phụ nữ tiếp tục dựng sự nghiệp, còn người đàn ông thì nhà này cùng con .”

“Do quá thất vọng, người đàn ông bắt đầu nghiện rượu, đánh bạc, thậm chí là nghiện ma túy, con của ông, Sa Sa lại vô cùng ngoan ngoãn và xinh đẹp. Báo chí đều , em là một có thành tích học tập xuất sắc, các mối quan hệ cũng rất tốt, các cùng lớp đều rất thích em.”

Tôi Diêu Huy. Anh ta tôi chằm chằm, đồng tử tối sầm.

Tôi thì thầm: “Anh cũng là một trong những nam rất thích Sa Sa phải không, Diêu Huy?”

Tám năm trước, khi Sa Sa lên lớp 10, những tên côn đồ do chủ nợ của cha em phái đến tới nhà, tra tấn hai cha con dã man đến chê't.

Sau đó, căn nhà này liền liên tiếp xảy ra những sự kiện quái dị, mọi người đều là vong hồn của hai cha con không rời đi ra, vì nơi này cũng trở thành căn nhà bị ma ám.

“Người nhốt hai cha con ở đây chính là , Diêu Huy.”

“Anh không nỡ lòng để Sa Sa rời đi nên đã chân tay vào tòa nhà này, khiến các vong hồn nơi đây không thể siêu thoát.”

“Đây chính là lý do vì sao quen Trâu Dung — ấy là cháu của chủ nhà. Trong quá trình thi thuật sẽ liên tiếp phải gặp ấy, lại thêm quyền sở hữu bất sản là của nhà Trâu Dung, cho nên có quan hệ tốt với Trâu Dung.”

“Thực ra, xét theo sự hiểu biết của tôi với Trâu Dung, ấy không phải là người to gan như , sở dĩ có thể tự tin chuyển đến nơi này, chắc hẳn là do lấy việc có mắt âm dương ra đảm bảo rằng căn nhà này an toàn đúng không?”

“Mà ấy muốn cho hai phòng ngủ còn lại, cũng là theo cầu của .”

“Diêu Huy, từ trung học đến giờ, mất bảy tám năm, một ván cờ lớn như .”

"Mục đích chỉ có một, đó chính là —”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...