Tuyển Tập Các Truyện [...] – Chương 33

Tôi cũng không có ý định vạch trần, thậm chí còn thuận theo lời ta mà tiếp.

“Cậu có trai rồi?”

Lan Doanh và Từ Huệ rất ngạc nhiên, thật không ngờ lại có người bị mù mà trúng Khương Duyệt.

Khương Duyệt thì không giấu vẻ đắc ý trong mắt, giọng cũng lớn hơn vài phần.

“Tất nhiên rồi, cậu có gì tôi cũng có! Hàng hiệu và đàn ông, không thiếu một thứ.”

Lần này đúng là hàng hiệu thật, lại là loại hàng hiệu thấp kém nhất.

Đàn ông cũng là thật, chỉ là một tên hèn mọn cực phẩm.

“Phì, chúc hai người trăm năm hạnh phúc, khóa chặt mãi mãi nhé!”

Lời này tôi là thật lòng đấy!

Sau đó, mối quan hệ giữa Khương Duyệt và trai ta ngày càng thân mật, không còn thỏa mãn chỉ bằng nhắn tin nữa.

Họ bắt đầu thường xuyên gọi điện thoại, gửi ảnh tự sướng cho nhau.

Nhưng chỉ có Khương Duyệt gửi ảnh, trai ta không bao giờ gửi ảnh, cũng không gọi video.

Khương Duyệt trai ta có thân phận đặc biệt, không tiện lộ mặt để tránh tiết lộ thông tin.

Lời bào chữa mà đến kẻ ngốc cũng không tin , mà Khương Duyệt lại tin sái cổ, càng thêm tin tưởng đối phương chính là Mục Thần.

Để hoàn toàn chiếm trái tim đối phương, ảnh ta gửi từ ban đầu là ảnh chân dung trong sáng, dần dần trở thành những bức ảnh phải chụp lén khi nằm trên giường.

Giường của Khương Duyệt thường xuyên phát ra tiếng kêu kẽo kẹt, thỉnh thoảng còn có những âm thanh kỳ quái.

Từ Huệ đã bất mãn không ít lần.

“Khương Duyệt, cậu lại phát điên gì thế?”

“Cậu quản à? Tôi đang chuyện với của tôi!”

Để tránh lộ tẩy, trong thời gian này tôi đặc biệt không gặp Mục Thần.

Một phần là để ôn tập tốt, chuẩn bị cho kỳ thi tiếng Anh cấp sáu sắp tới.

Mặt khác là để Khương Duyệt hoàn toàn tin rằng người đang đương qua mạng với ta chính là Mục Thần, cho ta không gian thể hiện.

Khương Duyệt quả nhiên “thể hiện” rất tốt, chẳng bao lâu Trần Kiệt đã hẹn ta gặp mặt ngoài đời.

Hôm đó, Khương Duyệt dậy từ sớm, trang điểm lại một cách kỹ lưỡng.

Không chỉ trang điểm đậm, ta còn mặc một chiếc váy sexy hở lưng.

Trước khi đi, Khương Duyệt rất đắc ý với chúng tôi, nhất là nhắm vào tôi mà :

“Tối nay tôi không về đâu.”

Nói xong, ta vui vẻ đi hẹn hò.

Rất nhanh sau đó ta đã trở về với bộ dạng lếch thếch không thôi.

Tóc tai rối bù, quần áo xộc xệch, qua đã biết chắc chắn xảy ra chuyện dữ dội.

Với kiểu đàn ông tồi tệ như Trần Kiệt, Khương Duyệt mặc như thế này thì sao hắn ta có thể không lòng?

Tôi có chút buồn , lên tiếng châm chọc ta.

“Không phải là không về sao? Sao thế, hẹn hò không suôn sẻ à?”

Khương Duyệt vốn đã đầy bụng tức giận, thấy tôi thế này, lập tức đổ lỗi lên đầu tôi.

“Lâm Chi Chi, là cậu giở trò đúng không? Nếu không sao cậu lại vui vẻ như thế?”

“Đây là lý lẽ gì thế, tôi không à?”

Lời tôi càng khiến Khương Duyệt thêm tức giận, ta giận dữ, mắt đỏ ngầu, hét lên với tôi:

“Lâm Chi Chi, dù có ghen tị cũng không cần tôi như chứ? Cậu có biết người đàn ông cậu tìm tới hôm nay suýt nữa hủy sự trong sạch của tôi không?”

“Tôi chỉ đi hẹn hò với trai thôi, cậu có cần phải giở trò với tôi như không?”

Khương Duyệt một mực cho rằng tôi và Trần Kiệt cùng một phe, cơ tất nhiên là vì ghen tị với thân phận của ta, ta không vừa mắt.

Cứ diễn đi, tôi sẽ ta diễn tiếp!

“Bằng chứng đâu? Không có bằng chứng thì tôi sẽ kiện cậu tội vu khống đấy.”

Khương Duyệt trước đây đã chèn ép tôi thế nào, bây giờ tôi dùng lời của ta để đáp lại.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...