Mạnh Thanh Chu ném ta vào ổ cướp, dùng ta đổi lấy bình an cho Chu Nhược. Ta nắm chặt lấy ống tay áo của hắn, cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta. Hắn bẻ từng ngón tay ta ra, bình thản ung dung. “Loan Loan, nàng cứ sống tiếp đi, những thứ khác không quan trọng.” Hay cho câu những thứ khác không quan trọng. Chu Nhược là viên ngọc bích không tì vết, danh tiết không thể bị vấy bẩn. Còn ta chỉ là một con hát hạ lưu, trời sinh hèn mọn, đáng bị giày vò, không có gì quan trọng.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?