Tương Tư Thành Bệnh – Chương 6

Phần 6

12.

Lời xin lỗi của Kỳ Tế đã lên tất cả, tôi cũng không trông mong ấy sẽ nể mặt tôi, khi Kỳ Tế quay lưng rời đi, tôi vẫn cảm thấy có chút hụt hẫng. Chỉ biết trốn vào một góc, mắt đỏ hoe, lén lau nước mắt, không ngờ giây sau lại bị camera lia trúng.

Tôi biết ngay thể nào cũng sẽ có cư dân mạng hiểu lầm. Kỳ Tế với bờ vai rộng, eo thon, dáng cao ráo, đặt vào giới giải trí gần như không có người thay thế, lại còn sống rất trong sạch, khiến tôi từng ngây thơ cho rằng không có bảy sáu dục, vì thế mới dám buông lời “chém gió” về trên mạng.

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận tbao triện mới nhe :333

Mà giờ sắp sửa có tin vui, còn sự tồn tại của tôi thì dần biến thành trò . Sau khi khóc lóc, tôi nhanh chóng bị cư dân mạng đưa lên hot search với loạt hashtag như:

# Rõ ràng là Kỳ Tế tỏ đầy sâu đậm, lại thấy Cố Thư như thất .

# Cảm giác lạnh lẽo và vỡ vụn.

Không ai ngờ tới, trong chớp mắt, CP “Cố Kỳ” (Cố Thư x Kỳ Tế) bị cư dân mạng ship điên cuồng, còn kế hoạch “né tránh khẩn cấp” của tôi lại biến thành “ đơn lặng lẽ”.

Tôi lập tức như tro tàn, đang chuẩn bị liên hệ công ty để khẩn cấp xử lý khủng hoảng truyền thông thì điện thoại rung lên. Kỳ Tế ngồi cạnh cúi đầu, ngón tay gõ mấy chữ lên màn hình: “Kết thúc phát sóng chờ , có rất nhiều điều muốn với em.”

Tôi lập tức quay sang , không ngờ lại bắt gặp ánh mắt sâu không lường của Kỳ Tế. Da đầu tôi tê rần, tôi biết nôn nóng muốn công khai, có thể đừng vội không?

Trong lúc lưỡng lự, tôi lại lỡ tay bấm ra chữ “Được”, mà chương trình thì đã gần kết thúc. MC đại diện cho nền tảng lần lượt gửi lời chúc đến từng khách mời.

Đến lượt Kỳ Tế, MC vô cùng chân thành, đưa mic cho , ống kính lại quay thẳng về phía tôi: “Hy vọng Kỳ không còn đơn nữa, sớm theo đuổi chị dâu!”

Ủa? Anh có biết lịch sự là gì không?

[ – .]

Ngay khoảnh khắc đó, Kỳ Tế đặt điện thoại xuống, ngả người tựa vào lưng ghế, cả người toát lên vẻ phóng khoáng. Anh liếc tôi một cái đầy ẩn ý, khóe miệng khẽ cong: “Xin lỗi nhé, ấy vừa mới đồng ý rồi.”

13. 

Nhân vật chính tự tay công khai chuyện cảm, tất cả mọi người trong chương trình đều không ngờ tới, mạng xã hội thì càng náo loạn. Còn lúc đó tôi mới cảm thấy xấu hổ tột độ, khí thế ban nãy lập tức tiêu tan, quên cả lời hẹn với Kỳ Tế, bản năng trỗi dậy…  tôi bỏ chạy tại trận.

Đi giày cao gót sáu phân, tôi lao ra khỏi hiện trường như chạy trốn khỏi một đám chó điên, khiến quản lý đang lái xe cũng phải châm chọc: “Cô giống y như bị chó điên đuổi !”

Tôi chẳng còn tâm trạng mà phản ứng, vì thủ phạm chính đang tức giận đến mức nã b.o.m liên tục trong WeChat:

“Em giỡn mặt với đấy à?!”

“Cố Thư, tốt nhất đừng để tóm em!”

Tôi theo phản xạ rùng mình một cái.

Nói đi cũng phải lại, có lẽ vì Kỳ Tế, tôi và Tô Vận đã nhiều năm không qua lại. Dù gì tôi cũng còn một ít mối quan hệ trong giới, lần trước đội ngũ của Tô Vận nhắm trúng một vai diễn, định nhờ tôi giúp đỡ kết nối, tôi thẳng thừng từ chối.

Chắc Tô Vận vì thế mà ghi hận trong lòng, muốn mượn tay Kỳ Tế gỡ lại thể diện.

Nhưng tôi sớm đã cứng lòng như sắt, sao có thể để Kỳ Tế nắm thóp?

Nghĩ đến đây, tôi thản nhiên đặt điện thoại sang một bên, yên tâm thoải mái cho Kỳ Tế “leo cây”.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...