Tương Tư Thành Bệnh – Chương 4

Phần 4

Tôi và Kỳ Tế là thanh mai trúc mã, một “bí mật công khai”. Nhưng lẽ ra, nếu chúng tôi thật sự có gì đó, thì đã là một đôi từ lâu rồi. 

, cộng đồng mạng đời này không tin tôi là “chị dâu thật”, bắt đầu “đào mộ” thời cấp ba của Kỳ Tế. Rất nhanh, một blogger nổi tiếng đã mập mờ đăng một bức ảnh, kèm dòng chữ: “Có vẻ là cảm từ hai phía!”

Tô Vận rất thích dùng ảnh selfie của mình ảnh đại diện, nếu không thì tôi cũng không nhận ra nhanh đến thế. Trong ảnh là thời đại học, Kỳ Tế nghiêng đầu đứng trên bục giảng, bị chụp lén lúc đang thuyết trình. Sau khi tốt nghiệp, Tô Vận từ bỏ chuyên ngành của mình, nhanh chóng nắm bắt xu hướng Internet, trở thành người nội dung tự do, có một lượng lớn người theo dõi trên Weibo.

Hành của ấy trông như đang “ké fame”, khiến nhiều người chỉ trích. Nhưng không lâu sau, có người phát hiện ra ấy và Kỳ Tế học cùng cấp ba và đại học. Dưới phần bình luận còn có một cư dân mạng quả quyết:

“Là học từng đẩy thuyền hai người họ, tôi xin chứng: Blogger từng theo đuổi Kỳ Tế hồi cấp ba, bị từ chối rất thảm. Tuy nhiên đến đại học thì thường xuyên đi cùng nhau, thậm chí còn từng lên cả ‘bức tường tỏ ’ nữa cơ, chắc là họ nhau rồi!”

Dư luận lập tức xoay chuyển.

[Ăn dưa đến gặp chị dâu thật.]

[Nếu chị dâu là xinh đẹp này thì tôi cũng đành đau lòng chấp nhận, hu hu~]

[Hợp lý ghê, bảo sao đại mỹ nhân như Cố Thư thầm mến Kỳ Tế mà vẫn không đáp lại. So với tài nữ của Đại học A thì quả thật còn thua xa!]

[Đây là cảnh ‘đuổi theo người đến lúc họ không còn nữa’ à? Kỳ Tế vội vàng công khai như !]

Những lời bình luận trái chiều đều lọt vào mắt tôi. Sau kỳ thi đại học, Kỳ Tế dường như rất bất mãn với việc chọn trường của tôi, còn nổi giận lớn với tôi, tôi không tôn trọng . Chúng tôi đã chiến tranh lạnh một thời gian dài.

Vì có ngoại hình và học lực xuất sắc, mời tham gia show suy luận ngay khi vào đại học rồi trở nên nổi tiếng, ánh sáng bao quanh, khiến tôi không dám đến gần, chỉ dám âm thầm lén sau lưng.

Kể từ khi tôi “lỡ miệng” để lộ thân phận, Kỳ Tế gặp tôi liền lạnh mặt. Chúng tôi cũng hoàn toàn không còn liên lạc nữa.

Thật ra tôi từng nghĩ sẽ ai đó, chỉ không ngờ người đó lại là Tô Vận, người mà trước kia Kỳ Tế từng thẳng thừng từ chối. Không trách sau này gặp tôi là Kỳ Tế đen mặt, thì ra là bị lời ngon tiếng ngọt của Tô Vận thay thế tôi một cách dễ dàng!

Chương trình vẫn tiếp tục, không biết là vô hay cố ý, chai rượu xoay tiếp theo lại chỉ vào tôi.

Các khách mời chưa hay biết gì đều tròn mắt tôi, ánh mắt liên tục lướt qua tôi và Kỳ Tế, chờ đợi tôi hé lộ “quả dưa sốc tận óc” nào đó. Nhưng tôi chỉ thở dài, quả nhiên không nên đẩy thuyền một cách định kiến từ đầu: “Tôi chọn thử thách!”

Dưới ánh mắt của bao người, chẳng lẽ lại để tôi c.h.ế.t thêm một lần nữa?

Nhưng tôi vẫn đánh giá thấp sự “độc miệng” của tổ chương trình. MC vui vẻ : “Vậy thì, hãy tỏ với Kỳ Tế một lần nữa!”

Tôi lập tức không thể tin nổi, ngay sau đó vội vã tránh né: “Mọi người đang ? Dù tôi đồng ý, ấy cũng không thể nào đồng ý, ấy có rồi mà!”

Ai ngờ Kỳ Tế lại điềm nhiên bổ sung: “Thật ra chúng tôi vẫn chưa chính thức xác nhận mối quan hệ.”

[ – .]

Nghe xem, giờ lại thành kiểu đàn ông lươn lẹo rồi à?

Bất chấp sự phản đối của tôi, tổ chương trình công khai gắn máy đo nhịp tim lên người Kỳ Tế. Có lẽ do bị mọi người chằm chằm, nhịp tim luôn ở mức cao. Nhưng đã không định tránh né thì tôi cũng không ngại, tranh thủ chút độ hot cũng . Tôi đọc đúng theo lời thoại chuẩn bị sẵn: “Anh Kỳ Tế, em thật sự rất thích .”

MC còn chọc ghẹo bên cạnh: “Bảo tỏ chứ đâu bảo dốc hết thật lòng!”

Không ai ngờ , chỉ số trên máy đo phía sau Kỳ Tế tăng vọt đỏ chót, khán giả bên dưới lập tức ồ lên. Tôi tròn mắt kinh ngạc không hiểu gì, còn Kỳ Tế thì bất ngờ đỏ tai, bối rối hẳn: “Sao không ai với tôi là phải đeo cái này?”

Nhiệm vụ đã xong, ánh mắt của các khách mời tôi và ta càng mập mờ khó hiểu hơn.

Hình tượng cao ngạo của Kỳ Tế trong tôi đã sụp đổ hoàn toàn. Tôi suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn lén gửi cho một tin nhắn WeChat: “Anh tiết chế chút đi!”

Chơi trò tinh thần ngoại mà trắng trợn như sao?

Không ngờ ta trả lời ngay: “Đã rõ.”

Gì cơ? Anh tưởng đây là nhiệm vụ giao cho à?

Lúc này, tôi đã không dám dư luận mạng xã hội nữa. Nhưng Kỳ Tế lại không định buông tha cho tôi. Lúc nghỉ giữa buổi, cậu đột nhiên đổi chỗ với Hàn Tấn đang ngồi cạnh tôi, chuyển sang ngồi bên tôi.

Vẻ mặt Kỳ Tế không rõ vui hay buồn, cậu tôi chằm chằm, dường như đang chờ tôi lên tiếng trước. Đến khi ánh mắt nghi hoặc của tôi hướng về , cậu mới lên tiếng, giọng trầm ấm đầy áp lực: “Nói chuyện chút nhé?”

Tôi lập tức nhớ đến Tô Vận, cảnh giác hỏi lại: “Nói về ai?”

Kỳ Tế không ngờ tôi sẽ hỏi lại, hơi khựng lại, mãi mới ra một câu: “Không, ý tôi là… em không có gì muốn với tôi sao?”

Tôi lạnh nhạt trả lời, giọng thận trọng: “Vậy… chúc sớm thoát kiếp FA?”

Ai ngờ ánh mắt Kỳ Tế lập tức sáng lên. Khi tôi vô chạm mắt với , ánh mắt ấy sâu thẳm đến mức khiến tôi nghi ngờ bị người khác nhập hồn mất rồi, đôi mắt đen nhánh ấy như muốn nuốt chửng tôi, như muốn nhấn chìm tôi trong dịu dàng của .

Không thể không thừa nhận, ta thật sự rất biết cách tim người ta đập loạn! Không trách có nhiều fan nữ mê mệt đến !

Tôi chịu không nổi liền lảng tránh ánh mắt cậu, cái tên đáng ghét này!

Thế mà Kỳ Tế lại tỏ ra rất vui, bỏ qua phản ứng lạ thường của tôi, liên tục hỏi: “Vậy, em đồng ý rồi à?”

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận tbao triện mới nhe :333

Tôi không nhịn mà trợn mắt, này này, đương với Tô Vận, tại sao lại muốn tôi phê chuẩn cơ chứ? Tôi là con rùa trong giếng ước hả!

Nhưng trước ống kính, tôi chỉ có thể nặn ra một nụ : “Tôn trọng, chúc phúc và khóa sổ.”

Sau đó nghiến răng nghiến lợi!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...