Từng Bước Lại Gần – Chương 1

Chương 1

Mới đầu năm hai đại học, tôi bị cùng phòng lôi kéo đi xem mắt. 

Giữa buổi, mọi người ồn ào đòi chơi trò thật hay mạo hiểm.

Người đẹp hoa khôi xui xẻo bị chọn trúng, mọi người xúi giục ấy đến bắt chuyện với chàng trai đẹp trai nhất quán bar. 

Theo hướng ngón tay họ chỉ, tôi sang dãy ghế đối diện, rõ ràng có rất nhiều chàng trai,  ánh mắt tôi lập tức khóa chặt vào người ngồi chính giữa. 

Xung quanh nhóm người kia toàn là mỹ nữ, dường như chẳng có nào đến gần ta .

Trong miệng ta ngậm lỏng lẻo một điếu thuốc, khói thuốc lượn lờ, rất khó rõ mặt. 

Nhưng dựa vào khí chất trên người ta, khiến người ta lập tức khẳng định, ta tuyệt đối là một chàng trai chất lượng cao và có vẻ hơi khó gần.

Hoa khôi ngượng ngùng đứng dậy, chỉnh lại mái tóc, trên mặt là vẻ e thẹn: “Nói trước nhé, mình cũng không chắc có xin WeChat không, dù sao người ta là biết có rất nhiều người theo đuổi rồi.”

“Đàn em” của hoa khôi lập tức phản bác: “Chị ! Hề Hề, chị xinh đẹp như , sao có thể không xin chứ, chị đừng khiêm tốn nữa.”

Nụ của hoa khôi càng thêm rạng rỡ: “Ấy, Tiểu Lộ, em đừng bậy, chị đi đây.”

“Hề Hề cố lên.”

“Chị Hề mẫu cho bọn em xem nào.”

Lâm Hề đi quãng đường ngắn ngủn ấy mà tốn hơn một phút, cuối cùng cũng đến gần, ấy đỏ mặt lên tiếng: “Bạn, ơi, cho mình xin WeChat của không?” 

Giọng nũng nịu. Những chàng trai xung quanh hò reo xem náo nhiệt.

Còn chàng trai là “nhân vật chính” thì ngậm điếu thuốc trong miệng, ánh mắt không hề liếc Lâm Hề lấy một lần, trực tiếp phớt lờ. 

Lâm Hề là hoa khôi, thêm vào đó mỗi lần ấy đều cố ý vô tiết lộ mình là tiểu thư nhà nào đó, nên đi đến đâu ấy cũng săn đón, sự lạnh nhạt thế này là tuyệt đối chưa từng có.

Trong phút chốc, ấy lúng túng đứng im tại chỗ, đỏ mặt giải thích: “Bạn học, cậu đừng hiểu lầm, mình chơi trò thật hay mạo hiểm thua nên mới đến xin WeChat của cậu. Có thể cho mình xin không, nếu không mình về sẽ bị rượu đấy.”

Nghe , chàng trai khẽ nhướng mày, ánh mắt dò xét rơi trên người Lâm Hề. 

Trong phút chốc khí thế trên người Lâm Hề hoàn toàn biến mất, càng cảm thấy xấu hổ.

Chàng trai khẽ khẩy một tiếng, giọng điệu chuyện mang theo chút lưu manh: “Hơi xấu, thật sự không cho .”

Lâm Hề không còn khống chế biểu cảm trên mặt nữa, tức giận quay trở lại.

“Đàn em” vội vàng an ủi: “Chị Hề đừng buồn, đám con trai kia là biết không phải người trường mình rồi, mà còn không nhận ra chị, đúng là không có mắt . Bọn họ còn trông hung dữ như , hoàn toàn không cùng đẳng cấp với chúng ta.”

Tiếng an ủi nổi lên liên tục, sắc mặt Lâm Hề mới khá hơn một chút.

Trò chơi tiếp tục, một vòng trôi qua, tôi trở thành người chọn.

Tôi ném bộ bài lên bàn, ngả người ra sau: “Tôi chọn mạo hiểm.”

“Đàn em” của Lâm Hề tôi với vẻ hả hê: “Đinh Ninh, cậu đi tìm chàng đó xin WeChat lần nữa đi.”

Xung quanh yên lặng trong giây lát, bỗng vang lên tiếng vỗ tay, mọi người phụ họa: “Chủ ý này hay đấy! Rất kích thích!”

Hả? Chơi tôi đấy à?

Bạn cùng phòng của tôi là người đầu tiên không đồng ý, đập bàn đứng dậy: “Có ý gì đấy, vừa rồi Lâm Hề đã mất mặt một lần rồi, giờ còn muốn Đinh Ninh đi tự rước nhục thêm lần nữa à?”

Tôi cùng phòng đang kích , lặng lẽ kéo ấy ngồi xuống, không vì gì khác, tôi chỉ sợ ấy đánh nhau.

“Sao ? Đinh Ninh không dám chơi à? Chị Hề nhà chúng tôi đi là đi đấy.”

Vừa dứt lời, lập tức có rất nhiều người hùa theo.

“Vừa rồi Lâm Hề đã đến xin rồi, người ta rõ là không cho, bây giờ mà đi xin nữa thì thật sự bất lịch sự.”

“Với thái độ vừa rồi của chàng kia, chắc chắn sẽ bị từ chối thảm hơn.”

Tôi coi như đã hiểu rồi, đây là muốn tôi mất mặt để lấp l.i.ế.m chuyện vừa rồi của Lâm Hề.

Nhìn vẻ mặt hèn hạ của bọn họ, cùng phòng tôi tức đến nghiến răng.

Tôi “chậc” một tiếng, bưng ly rượu đứng dậy, dưới ánh mắt của mọi người đi về phía dãy ghế đối diện.

Những chàng trai xung quanh ta thấy tôi thì càng hò reo to hơn: “Anh Hành, lại thêm một em nữa này, hôm nay hoa đào nở rộ thế.”

“Đúng , vẫn là Hành của chúng ta có sức hút, chỉ tùy tiện ra ngoài thư giãn một chút mà các đã xếp hàng đến quen.”

Đằng sau, Lâm Hề và đám người kia cũng đang chờ xem trò của tôi.

Tôi cắn răng, nghĩ thầm đã đến đây rồi thì không thể mất mặt, giả vờ thoải mái giơ ly rượu lên: “Anh đẹp trai, cho một cơ hội quen với tôi nhé, uống một ly không? Nếu thì thêm WeChat nữa?”

Nói xong tôi liền hối hận, đây là cái gì , không phát huy tốt, nghe cứ như là một đứa con tự tin thái quá. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...