Ngày đầu tiên cải trang thành nam nhân vào thư viện, ta đã đem lòng cảm mến vị công tử lạnh lùng ngồi bàn bên. Đặc biệt là nốt ruồi nhỏ trên môi chàng, khiến người ta không nhịn được mà muốn… Để gây chú ý, ta lỡ tay làm gãy bút của chàng, xé hỏng sách của chàng, còn hắt mực khắp người chàng. Ta liền tặng bút, tặng sách, tặng y phục, chặn chàng ở góc tường, cười nịnh mà xin lỗi. Người ấy nổi giận: “Ta, Tống Kỳ An, cho dù có chết cũng tuyệt đối không dùng sắc mà… đãi người!” Về sau, ta chẳng còn hứng thú với chàng nữa. Thế mà chàng lại đỏ mắt đuổi theo ta: “Quận chúa, gương mặt này… người không thích nữa rồi sao?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?