Vậy nên, một người như sau khi bị từ chối tỏ mà muốn nhảy lầu, khiến tôi không khỏi nghi ngờ cậu ấy có xu hướng trầm cảm tiềm ẩn.
Ổn định Hàng Việt rồi, tôi lấy bút ghi lại hình mới nhất, đồng thời bắt tay vào nghiên cứu phương án tư vấn tâm lý phù hợp hơn với cậu ấy.
Đột nhiên, điện thoại sáng lên.
Tôi sợ cậu ấy lại có vấn đề gì, vội mở ra xem, ai ngờ người nhắn lại là cùng phòng.
Bạn cùng phòng: “Mau lên! Diễn đàn có tin sốt dẻo!”
Bạn cùng phòng: “Nam thần tỏ bị từ chối rồi!”
Bạn cùng phòng: “Trời đất! Vậy là ai từ chối cậu ấy ?!”
Tôi mở diễn đàn.
Bài viết Hàng Việt tỏ bị từ chối đang nằm top đầu trang, và nhanh chóng trở thành bài hot.
Chủ thớt: “Sốc! Nam thần trường tôi tỏ thất bại đến mức muốn nhảy lầu! (kèm ảnh)”
Phần bình luận nhanh chóng thành tòa cao tầng.
Có người kinh ngạc vì Hàng Việt cũng bị từ chối, có người tò mò người từ chối là ai, cũng có người mỉa mai châm chọc:
“Đẹp trai thì sao? Cũng chẳng theo đuổi người ta.”
Những bình luận kiểu này không chỉ có một.
Tôi sợ Hàng Việt đọc lại bị kích thích, đang nghĩ cách sao để cậu ấy đừng vào diễn đàn, thì cậu ấy lại chủ nhắn tin tới trước.
Hàng Việt: “Chuyện ở bên nhau, vẫn có thể thương lượng đúng không?”
Tôi vội vàng trả lời: “Đúng .”
Cậu ấy lại hỏi: “Vậy là tôi vẫn còn cơ hội phải không?”
Tôi đáp: “Ừm ừm.”
Cậu ấy gửi cho tôi một sticker biểu tượng trái tim.
Tôi từ từ buông xuống trái tim đang treo lơ lửng của mình.
Chỉ là chưa đầy 30 giây sau khi an tâm, tôi lại nhận tin tức mới nhất từ nhiều chuyện của mình.
Bạn cùng phòng: “Trời ơi! Hàng Việt phản hồi bài viết rồi kìa!”
Tôi lập tức chạy đến bài viết.
Quả nhiên thấy bình luận mới nhất của Hàng Việt, cậu ấy thậm chí còn kèm cả hình ảnh.
HV: “Hehe, tôi không bị từ chối. Cô ấy rồi, tôi vẫn còn cơ hội!”
Ảnh kèm theo là đoạn hội thoại giữa tôi và cậu ấy.
Tim tôi lập tức hụt một nhịp, run run mở ra xem.
May mắn thay Hàng Việt vẫn còn nhớ che ảnh chụp, ít nhất không lộ tên tôi.
Nhưng cậu ấy không che ảnh đại diện của tôi!
Tôi chằm chằm vào hình đại diện hoạt hình “Peppa Pig đón Tết” của mình, trong lòng nghĩ, lần này tiêu thật rồi.
3
Bước đầu tiên để tự cứu mình, là thay ảnh đại diện.
Tôi chọn bừa một tấm hình chó thiên thần và thay vào, cùng phòng lại gửi tin nhắn đến.
Thời Tiệp: “Trời ơi, người từ chối nam thần của trường có avatar y chang cậu!”
Thời Tiệp: “Tớ đột nhiên có một suy nghĩ táo bạo!”
Thời Tiệp: “Bảo bối… là cậu sao?”
Tôi dối không chớp mắt: “Hả? Không phải tớ đâu. Chiều nay tớ mới đổi avatar mà, cậu chưa cập nhật à?”
Có lẽ ấy đi mới lại, vài giây sau gửi tin nhắn.
Thời Tiệp: “Hiểu lầm cậu rồi.”
Tôi thở phào nhẹ nhõm, coi như qua mặt một cửa.
Nhưng chuyện trên diễn đàn vẫn chưa xong.
Vì phản hồi của người trong cuộc là Hàng Việt, bài viết càng trở nên hot hơn.
Mọi người cứ xoáy vào bình luận của Hàng Việt mà phân tích, đến cả dấu chấm câu cũng không tha.
Tiểu Ngư: “Nam thần si , đã xác định!”
Tiểu Hạ: “Thật đáng thương… Tớ tưởng người như Hàng Việt không bị cảm phiền, hóa ra là tớ nghĩ sai rồi.”
Tiểu Cua: “Các cậu ơi, tớ cảm thấy an ủi rồi! Người đẹp như Hàng Việt mà cũng đi nịnh nọt người khác, thì tớ nịnh tí cũng đâu có gì sai?”
Những bình luận kiểu đó còn rất nhiều.
Trang diễn đàn tràn ngập từ ngữ như “não ”, “liếm chó”, “kẻ thay thế”.
Tôi sợ Hàng Việt thấy sẽ bị kích , đang tìm cách giải quyết thì vừa mới lại, bài viết báo lỗi 404.
Bài bị xoá rồi.
Không rõ do bị ai báo cáo hay bị quản trị viên dọn dẹp diễn đàn.
Nhưng chuyện này coi như tạm thời qua đi.
Tôi thở phào một hơi thật dài.
Đợi đến khi nghỉ lễ 1/5 kết thúc quay lại trường, tôi mới phát hiện chuyện này thật ra chưa hề kết thúc.
Chỉ là chuyển từ mạng sang đời thực.
Gần như ai gặp tôi cũng buôn chuyện đầu tiên là: “Cậu biết không, nam thần tỏ bị từ chối đấy!”
Bạn thấy sao?