8,
Nghê Tự Chi: “Trong câu chuyện Lọ Lem, nhà hoàng tử có quản gia không?”
“Không sao! Một hoàng gia lớn như , có đến bảy tám quản gia cũng chẳng sao!”
Tôi kiêm luôn phần dẫn chuyện: “Bá tước vừa lấy vợ mới, người vợ mới mang theo hai con . Cinderella từ công chúa trở thành người hầu của họ.”
Từ Dật giả giọng với Giang Vân: “Mau việc đi! Có thì mới có ăn!”
Đạo diễn ở phía sau: “?”
Lời thoại này nghe quen tai quá, có phải đang ám chỉ tôi không?
Tôi tiếp tục: “Hoàng tử tổ chức một buổi dạ tiệc, mời các trẻ đến tham dự, để chọn một người hoàng phi. Cinderella rất muốn đi, không có váy công chúa.”
Mẹ tôi rất thích diễn xuất, ngay cả khi chỉ là một vai nhỏ trong trò chơi, bà ấy cũng rất nghiêm túc.
Mọi người đều đang vui , chỉ có Giang Vân là nghiêm túc diễn vai Lọ Lem.
Ngay khi mọi người không tự chủ mà nhập vai.
Tôi tiếp tục say mê: “Hoàng tử thấy người xinh đẹp, đáng , tốt bụng, dễ thương nhất trong đám đông là Cinderella!”
Diễn viên đóng vai hoàng tử Nghê Hiền: “…”
Thiết lập nhân vật lạ quá bảo bối ơi!
Gương mặt Giang Vân đỏ bừng, ngượng ngùng đặt tay lên tay Nghê Hiền.
Nghê Hiền nắm lấy tay Giang Vân, cùng nhảy một điệu.
Ảnh hậu quả nhiên không hổ danh ảnh hậu, dù đang mặc đồ nữ vẫn toát lên vẻ thanh lịch và cao quý, trông không lạc vai chút nào.
[Cứu tôi với, Tiểu Nghê Hiền trông có vẻ đang rất nghiêm túc…]
[Hoa bách hợp nở rồi, mau xem đi.]
[Ừm, nếu tôi đây là tướng phu thê, fan của Nghê Hiền có m ắ n g tôi không nhỉ?]
[Lầu trên biến ra ngoài cho tôi!]
[Ninh Ninh là ma quỷ gì thế, Nghê Hiền ghét mẹ nhóc, nhóc lại ghép đôi họ với nhau là ý gì?]
9,
“Quản gia …”
Quản gia Nghê Tự Chi tùy ý thêm: “Chưa bao giờ thấy hoàng tử nhà ta với một nào như , chắc là ấy lắm rồi!”
Nghê Tự Chi nghĩ thầm: “Mẹ ơi! Đừng ghét dì Giang! Đó là mẹ của vợ con mà!”
Tôi tiếp tục: “Hoàng tử cầm chiếc giày thủy tinh để tìm người của mình.”
Nghê Hiền cầm không khí, suýt .
Cuối cùng, hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc bên nhau.
Tôi thêm vào:
“Hoàng tử rất công chúa! Không ghét công chúa chút nào!”
Nghê Hiền không ghét nổi, dì ấy sắp không nhịn nổi nữa rồi.
Khách mời rất tuyệt, thông qua một màn kịch nhỏ này, mọi người trở nên thân thiết hơn rất nhiều.
Khung cảnh bất ngờ trở nên ấm áp và đẹp đẽ.
[Thôi rồi, tạm thời không ghét Giang Vân nữa, cảm giác ấy cũng không đến nỗi.]
[Tiểu đệ Tự Chi đã đọc bao nhiêu quyển tiểu thuyết tổng tài bá đạo rồi ?]
[Ninh Ninh thật sự là một hài hước, một đáng như có thể b ắ t n ạ t học sao?]
10,
Mỗi lần ghi hình là ba ngày hai đêm, đây là đêm cuối cùng ở thị trấn này.
Mọi người không còn ăn riêng nữa, cùng nhau nấu ăn và ăn uống.
Nghê Tự Chi cuối cùng cũng ngồi cạnh tôi như ý nguyện.
Thái độ của Nghê Hiền dần trở nên mềm mại, không còn tránh xa mẹ tôi như trước, bắt đầu bình thường trở lại.
Đạo diễn cố ý muốn hai người hóa giải hiểu lầm, liên tục gợi ý trên bảng nhỏ rằng Nghê Hiền và Giang Vân nên chuyện với nhau.
Nghê Hiền thẳng: “Con của chị rất đáng .”
Giang Vân dịu dàng trả lời: “Ừm.”
Hai người nhau một cái, Nghê Hiền vẫy tay, dì ấy không so đo nữa, với biểu hiện “mỹ nhân ngốc nghếch” của Giang Vân trong mấy ngày nay, dì ấy ngại đến chuyện ké fame.
Nghê Tự Chi như mong muốn, dán chặt vào người tôi.
Thái độ của thần tượng sẽ khiến thái độ của fan thay đổi, một số fan không mấy vui vẻ đã ngừng tấn công Giang Vân.
Bắt đầu có người dùng kính hiển vi để xem tương tác giữa Nghê Tự Chi và tôi.
[Tiểu đệ Tự Chi rất biết chăm sóc người khác đấy nhỉ.]
[Cậu ấy trông có vẻ rất thích Ninh Ninh.]
[Thật là khó chịu, đừng không? Mười chín tuổi và chín tuổi, thật là b i ế n t h á i, đừng ghép đôi linh tinh!]
Đợt ghi hình đầu tiên đã tạm thời kết thúc.
Sau khi tất cả các camera đều tắt, Nghê Tự Chi lén lút đưa cho tôi một mẩu giấy.
Trên đường về nhà, tôi mượn điện thoại của mẹ để nhắn tin với Nghê Tự Chi.
[Tại muốn gặp em sớm hơn đấy, có cách nào quay lại không?]
Nghê Tự Chi không, rất hối hận:
[Ban đầu cũng không thấy tội lỗi đến thế đâu… mà bây giờ…]
Anh thật sự cảm thấy mình thật sự rất b i ế n t h á i.
Sau khi biên tập và phát sóng đợt ghi hình đầu tiên, trên mạng bắt đầu xuất hiện những lời đồn đoán về các CP.
Lời đồn về dì Nghê Hiền và mẹ tôi không đến mức quá đáng.
Còn về Nghê Tự Chi và tôi thì quả thật chẳng khác nào phong ba bão táp.
Tôi và Nghê Tự Chi rất ăn ý, trong những đợt ghi hình sau đó, chúng tôi không quá gần gũi với nhau nữa.
Khi tôi và Nghê Tự Chi nhau, Nghê Tự Chi là một chó nhỏ bám dính, lúc nào cũng muốn quấn lấy tôi.
Quay trở lại mười năm trước, đối mặt với tôi lúc chín tuổi…
Anh cố gắng nhịn, giả vờ như không có chuyện gì, tôi bị đạo diễn b ắ t n ạ t trong chương trình cũng không dám đứng ra bảo vệ.
Tôi không giận ấy.
Tôi biết ấy đang nghĩ gì, dù ấy có gần gũi tôi, tôi cũng sẽ giữ khoảng cách trong chương trình mà thôi.
Bởi vì, nếu chúng tôi thực sự không thể quay trở lại, nếu ở bên nhau, ấy chắc chắn sẽ bị chỉ trích thậm tệ.
Nó sẽ trở thành vết nhơ mãi mãi không thể xóa trong cuộc đời .
Bạn thấy sao?