4,
Trước khi đi đến nơi ở, chúng tôi phải kiểm tra hành lý xem có vật dụng bị cấm nào không.
Các thiết bị điện tử, đồ ăn vặt, và đồ chơi đều không phép mang theo.
Đây cũng là phần khán giả thích nhất, vì họ thích xem những đứa trẻ nghịch ngợm khóc lóc, đại náo.
Con trai của ca sĩ nổi tiếng Từ Dật và con út của một diễn viên gạo cội đều đã khóc ầm lên, thu hút rất nhiều lời m ắ n g mỏ.
Về việc tôi không khóc, dân mạng đều cảm thấy rất mới lạ.
[Khóc đi! Sao con nhóc này không khóc chứ? Cứ đi đâu , haiz.]
Ngoài những lời chế giễu và mắng nhiếc, vẫn có cả những lời khen ngợi nữa.
Đối tượng khen ngợi là con trai của Nghê Hiền, người trai đầy sức sống sinh viên kia của tôi.
Anh ấy thừa hưởng hết những gì đẹp nhất của ba mẹ mình.
Lúc xuất hiện, ấy đút tay vào túi, không chuyện với ai, tỏ ra lạnh lùng, trông rất phong cách.
Tôi bị cái sức hút này mê hoặc, thành công cưa đổ “cỏ non” hơn mình mười tuổi.
Sau khi lấy đi hết các vật dụng bị cấm, chỗ ở sẽ quyết định bằng cách bốc thăm.
Chỗ ở tốt nhất là căn hộ homestay, tiếp theo là phòng giường đôi và phòng tiêu chuẩn, tệ nhất là căn nhà gỗ cũ kỹ không có gì bên trong cách đó không xa.
Mẹ tôi đẩy tôi lên phía trước: “Con , con đi bốc thăm đi.”
Tôi lập tức xua tay: “Mẹ không biết vận may của chúng ta thế nào sao?”
Nghê Tự Chi bỗng nhiên mỉm .
Đây là lần đầu tiên ấy từ khi xuất hiện, nụ này khiến nhân viên quay phim phải che miệng hét lên:
“Con trai của chị Hiền đẹp trai quá, lên còn quyến rũ hơn!”
Các bình luận nhảy liên tục trên màn hình, rất nhiều người gọi Nghê Hiền là mẹ chồng.
Tôi không gì, đó là mẹ chồng tương lai của tôi!
Nghê Tự Chi : “Đừng gọi lung tung, tôi hay ghen lắm.”
Tôi siết chặt tay.
Khán giả đồng loạt hét lên như bị thất , còn Nghê Hiền thì ngạc nhiên con trai:
“Con có rồi à?”
“…”
Nghê Tự Chi điềm nhiên bổ sung: “Là tương lai.”
Sau khi bốc thăm để quyết định chỗ ở, tôi và mẹ quyết định cùng nhau bốc thăm.
Hy vọng rằng vận xui đi với vận xui sẽ trở thành vận may.
Không ngoài dự đoán, chúng tôi bốc chỗ ở tệ nhất.
Khán giả hào hứng: [Khóc đi! Giờ con nhóc này sẽ khóc chứ!?]
Tôi không khóc, mẹ tôi khóc.
Tôi lấy ghế cho mẹ ngồi: “Mẹ ngồi yên đừng di chuyển.”
Sau đó, tôi cầm chổi bắt đầu dọn dẹp vệ sinh, sắp xếp hành lý.
[Nói thật nhé, Giang Vân giống như đang n g ư ợ c đ ã i trẻ em đấy. Làm sao một đứa bé chín tuổi có thể dọn dẹp vệ sinh một cách thành thục như ?]
[Tôi đã báo c ả n h s á t rồi, con ma cà rồng này thật sự rất quá đáng.]
[Cô ta vẫn không chịu đứng lên à?]
Tay trái tôi cầm giẻ lau, tay phải cầm chổi, trừng mắt vào ống kính:
“Tôi tự nguyện! Tay của mẹ tôi rất đẹp, không thể việc nhà !”
[Em bé ngốc nghếch! Em vẫn còn nhỏ! Đôi tay của em cần bảo dưỡng!]
Tôi lý luận:
“Tay của kẻ lưu manh có gì mà chưa từng trải chứ? Tôi sắp vào trại cải tạo rồi, giữ bàn tay đẹp để gì?”
[…Tôi thật sự không biết gì nữa!]
[Ui trời đất ơi! Con bé này mồm mép tép nhảy quá!]
Tôi đang bận rộn dọn dẹp thì có người đến gõ cửa.
Ai cũng bất ngờ vì Nghê Tự Chi lại xuất hiện ở đây.
Nghê Tự Chi thay đổi hẳn, từ dáng vẻ lạnh lùng và xa cách khi ở ngoài thành thái độ lễ phép và ngoan ngoãn:
“Dì Giang, Ninh Ninh còn nhỏ, để cháu giúp cho ạ.”
Mẹ tôi đứng lên.
Tôi đưa chổi cho Nghê Tự Chi: “Cảm ơn trai!”
Nghê Tự Chi suýt nữa thì nghẹn thở, ánh mắt ấy tôi rất… khó tả.
Anh ấy rất thích quấn lấy tôi, bắt tôi gọi ấy là trai.
Chỉ là…
Nghê Tự Chi thở dài.
Ha ha ha ha.
5,
Nghê Tự Chi rất giỏi việc nhà, tác nhanh nhẹn, chẳng bao lâu đã dọn dẹp xong xuôi.
Chuyện Nghê Hiền và Giang Vân là đối thủ của nhau thì ai cũng biết.
Làm sao ấy có thể phản bội mẹ mình, đi giúp kẻ thù không đội trời chung của mẹ việc nhà chứ?
[Bạn trai nhỏ của tôi thật tốt bụng, tôi quá đi mất.]
[Này, chị lầu trên trên đừng quá, con trai của Nghê Hiền trông không giống người tốt đâu.]
Nghê Tự Chi nghĩ trong lòng: “Mấy người thì biết cái gì chứ? Lấy lòng mẹ vợ phải bắt đầu từ khi vợ còn nhỏ chứ sao.”
Bên chúng tôi dọn dẹp xong rất sớm, cùng Nghê Tự Chi đến homestay tập trung.
Đến lúc đó mới biết, Nghê Tự Chi chẳng giúp mẹ mình gì cả, thế mà lại chạy sang giúp bọn tôi.
Tôi muốn đ á n h c h ế t ấy.
Đừng có quá đến mức này chứ
Nghê Hiền ngỡ ngàng, cư dân mạng cũng ngỡ ngàng.
[Đứa con này không cần nữa, vứt đi, tiện thể cho hỏi, vứt ở đâu để tôi nhặt về.]
Nghê Hiền tỏ vẻ muốn rồi lại thôi.
Trước khi ăn tối sẽ có trò chơi, chọn ngẫu nhiên những câu hỏi ở bình luận để khách mời trả lời.
Một câu hỏi spam rất nhiều…
[A Tự, tại sao lại đi giúp mẹ con Giang Vân? Cậu không sợ mẹ mình sẽ buồn à?]
Giang Vân ngơ ngác, Nghê Hiền tức giận.
Nghê Hiền: “Nghê Tự Chi, con phản bội mẹ khiến mẹ rất đau lòng! Đau lòng thật sự không phải là hét ầm ĩ, mà là chỉ có thể con bằng ánh mắt thất vọng!”
Nghê Tự Chi khẽ ho một tiếng.
“Mẹ khóc thì phải sao bây giờ?”
Mọi người đều mở to mắt.
Nghê Tự Chi dõng dạc :
“Thôi kệ đi.”
“……?”
Nghê Hiền không biết nên đối xử với Giang Vân như thế nào, cả hai ngầm hiểu mà ngồi cách xa nhau.
Nghê Tự Chi theo bản năng đi về phía tôi.
Mẹ lập tức túm lấy mũ áo hoodie của ấy:
“Nghê Tự Chi!”
……
Trước khi chơi trò chơi, tôi tranh thủ chạy đến gần ấy, lấy tay bịt mic, bảo ấy cũng bịt lại rồi với ấy:
“Đồ ngốc, cái gì cũng phải từ từ hiểu không!”
Nghê Tự Chi bị mắng ấy không giận, ngược lại còn mỉm , thản nhiên véo má tôi:
“Ninh Ninh, hồi nhỏ em dễ thương ghê.”
Thái độ giỡn của ấy khiến tôi tức đ i ê n lên.
Máy quay chỉ ghi lại cảnh Nghê Tự Chi chọc tức tôi.
[Rất tốt, hai đứa nhóc này lại thành đối thủ rồi.]
[Bạn trai nhỏ của tôi sao lại đi trêu trẻ con thế nhỉ?]
[À, tôi muốn xem Giang Ninh tức giận ghê, bao giờ con bé mới khóc đây?]
Càng không có thì lại càng muốn.
Làm tôi khóc trở thành tâm nguyện cuối cùng của khán giả trong phòng live.
Đạo diễn vô lương tâm đang âm mưu tôi khóc.
“……”
Bạn thấy sao?