Tôi giả vờ thần bí với dì ấy: “Con cũng không rõ lắm, người am hiểu của con , nếu livestream tốt, một ngày kiếm mấy chục nghìn không thành vấn đề, nhất là chị con xinh đẹp như , muốn kiếm tiền lại càng dễ dàng.”
Dì tôi tối sầm mặt mũi, suýt nữa thì ngất xỉu, lập tức gọi điện mắng chị họ một trận, bảo chị ta mau chóng quay về.
Dì ấy nào biết, Phó Hiểu Đông cũng đang bày mưu tính kế muốn thuyết phục chị ta livestream lại, chỉ là ngại mất mặt nên không dám thúc giục quá thôi.
Hoàng Tân Duệ mặt nặng mày nhẹ đến nhà tôi đón dì tôi.
Dì tôi vừa tức vừa giận: “Con à, livestream kiếm tiền dễ dàng như , con lại không muốn , con bị điên rồi à?”
Hoàng Tân Duệ không khách khí đáp trả: “Sau này con sẽ vợ của người ta, sao có thể ra ngoài lăn lộn ? Ngày nào con cũng ở trong livestream chuyện với đàn ông, Hiểu Đông sẽ nghĩ thế nào? Rốt cuộc là ai trong hai chúng ta hồ đồ?”
Dì tôi nhất thời cứng họng, vẫn không cam lòng lẩm bẩm: “Phó Hiểu Đông đúng là có tiền, nhà cậu ta có nhiều tiền đến mấy cũng không ảnh hưởng đến việc con tự kiếm tiền, tiền mình ra tiêu mới thoải mái. Hơn nữa, con chỉ cần lắc lắc mông, lắc lắc eo trước ống kính, có gì khó đâu? Phụ nữ chẳng phải nên tranh thủ lúc còn trẻ kiếm tiền sao? Thật là lãng phí, mẹ sinh con ra xinh đẹp như mà.”
Chị họ tức đến mức trợn trắng mắt: “Sau này con sẽ phu nhân nhà giàu, con phải móng, chăm sóc da, mua sắm, muốn livestream thì mẹ tự đi mà .”
“Bớt nhảm, nếu bà đây trẻ lại ba mươi tuổi, cần gì đến con? Tao đã mặc váy ngắn livestream từ lâu rồi…”
Tiếc là Hoàng Tân Duệ chưa hưởng thụ cuộc sống sung sướng bao lâu thì công việc ăn của Phó Hiểu Đông gặp chút trục trặc.
Dự án dưỡng lão cao cấp lần trước bàn bạc đã chốt xong rồi, đối phương lại đột ngột tăng giá, cầu trả thêm 10% tiền đặt cọc.
10% của năm mươi triệu tệ là năm triệu tệ.
Tiền mặt trong tài khoản công ty không đủ, ta phải nhờ người khác giúp đỡ mới miễn cưỡng gom đủ.
Nhưng lãi suất rất cao, một tháng một trăm nghìn tệ.
Anh ta muốn nhờ Hoàng Tân Duệ giúp đỡ. Hoàng Tân Duệ không hiểu mấy chuyện này, không cưỡng lại những viễn cảnh tốt đẹp mà Phó Hiểu Đông vẽ ra cho chị ta.
Chị ta đến hỏi ý kiến tôi, tôi giả ngu với chị ta: “Em cũng không hiểu ngành dưỡng lão, hay là chị đi hỏi những người trong ngành ấy?”
Buồn c.h.ế.t mất, chị ta đa nghi như , chị ta mà tin lời tôi sao?
Đương nhiên vẫn là ý kiến của quần chúng nhân dân có sức thuyết phục hơn.
Mấy hôm sau, tôi thấy chị ta đăng bài hỏi trên mạng: [Kinh doanh viện dưỡng lão cao cấp có dễ không, có triển vọng không?]
Câu trả lời của cư dân mạng muôn hình vạn trạng, đa số đều bày tỏ sự lạc quan về ngành nghề này.
Dù sao thì hiện tại già hóa dân số ngày càng nghiêm trọng, nhu cầu về viện dưỡng lão của xã hội trong tương lai sẽ rất lớn.
Ở các thành phố lớn có rất nhiều người già tư tưởng cởi mở, điều kiện kinh tế tốt, so với việc sống chung với con cháu, họ có xu hướng lựa chọn viện dưỡng lão cao cấp với điều kiện sinh hoạt và cơ sở y tế đầy đủ.
Công việc kinh doanh mà Phó Hiểu Đông đến chính là đầu tư một viện dưỡng lão cao cấp.
Nghe thì có vẻ ổn đấy, điều kiện tiên quyết là ta thực sự có công việc kinh doanh như .
Lần này Hoàng Tân Duệ hăng hái hẳn lên. Trong lòng chị ta đang có ý đồ – nếu giúp đỡ Phó Hiểu Đông vào lúc quan trọng này, xét về về lý, chị ta cũng coi như là người đồng sáng lập rồi.
Phó Hiểu Đông cũng biết điều, chủ hứa hẹn sau này sẽ chia cho chị ta một phần cổ phần công ty.
Thế là chị ta chạy đến nhà tôi, ra sức thuyết phục cả nhà cùng tham gia đầu tư.
Chị ta hùng hồn diễn thuyết một hồi, tôi phát hiện ra toàn là học đâu đấy, lặp đi lặp lại mấy lời sáo rỗng trên mạng.
Ba tôi cũng thấy nghi ngờ, ông hỏi: “Chú nghe Hiểu Đông này gia cảnh khá giả mà, tại sao cậu ta cần xoay sở vốn, ba mẹ cậu ta không giúp đỡ sao?”
Hoàng Tân Duệ đáp: “Hiểu Đông từ trước đến nay không dựa dẫm vào ba mẹ, ấy muốn tự mình tạo dựng sự nghiệp để chứng minh năng lực bản thân, cháu cũng rất tin tưởng vào ấy. Hơn nữa, trước đây chẳng phải hai người cứ dặn cháu là không tìm mấy chàng chỉ biết dựa dẫm vào ba mẹ hay sao? Sao lại có địch ý với Hiểu Đông lớn thế!”
Bạn thấy sao?