“Cô đối xử với tôi như , có thấy xứng đáng không?”
Khuôn mặt Chu Diễn Húc như thể vừa bắt bằng chứng gì đó kinh thiên địa, giận dữ đến cực độ.
Tôi tức đến nghẹn họng không nên lời.
Không nhiều, tôi vung tay tát cho hắn một cái thật mạnh, rồi ngay trước mặt hắn, rầm một tiếng đóng sập cửa tiệm lại.
Ngay sau đó, kẻ thù không đội trời chung của nhà họ Chu – nhà họ Lục – bất ngờ tìm đến.
Lục lão gia đích thân mang theo tín vật của sư phụ tôi, mời tôi đến nhà họ Lục để điểm huyệt.
Sư phụ tôi trước lúc lâm chung từng căn dặn, chỉ cần có người mang theo tín vật, bất kể họ đưa ra cầu gì, tôi đều phải dốc hết toàn lực để hoàn thành.
May thay, cầu của Lục lão cũng rất bình thường.
Họ mời tôi điểm một huyệt long mạch trân quý – địa thế Ngưu Miên – để tổ tiên phần mộ cho nhà họ Lục.
Ngưu Miên bảo địa là một long huyệt không hiếm, có thể tụ khí, che chở con cháu thịnh vượng, phú quý.
“Dĩ nhiên.” Tôi không chút do dự gật đầu, cũng phải giải thích rõ ràng với họ.
“Tín vật chỉ dùng một lần, sau khi điểm huyệt xong, phải trả lại nguyên vẹn.”
“Khi sư phụ Tấn giao tín vật cho chúng tôi, đã dặn dò kỹ càng rồi. Xin Đại sư yên tâm.”
Tấn đại sư phụ chính là sư phụ tôi.
Nhưng không biết vì sao, chuyện tôi đồng ý giúp nhà họ Lục điểm huyệt lại bị truyền ra ngoài.
4
Chu Diễn Húc âm hồn bất tán, lại mò tới quấy rầy lần nữa.
“Tấn Thư Ý, bây giờ tôi mới nhận ra là loại người vì đạt mục đích mà không từ thủ đoạn nào.”
“Nhà họ Lục đúng là kẻ thù không đội trời chung của nhà họ Chu chúng tôi, đừng tưởng chịu giúp họ điểm huyệt thì tôi sẽ vì mà để tâm tới .”
“Tấn Thư Ý, cả đời này tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho !”
“Tôi, Chu Diễn Húc, tuyệt đối sẽ không một kẻ người!”
Lông mày tôi nhíu càng lúc càng chặt theo từng lời hắn .
Kiếp trước, tôi vì muốn Bách Việt có thể kế thừa y bát của tôi, đã cố phớt lờ cảm cậu ấy dành cho mình.
Tự cho là thông minh, tôi lại đi chấp nhận theo đuổi của Chu Diễn Húc.
Về sau khi mang thai, tôi cũng chỉ coi Chu Diễn Húc là cha của đứa trẻ.
Hai kiếp, tôi chưa từng thật lòng thích hắn.
Rốt cuộc ai đã cho hắn cái tự tin đó?
Xung quanh bắt đầu có người đi đường dừng lại quan sát.
Chu Diễn Húc ngang nhiên bịa đặt ngay trước mặt tôi.
“Cửa tiệm này do một kẻ từng chết người mở, hoàn toàn là lừa đảo!”
“Mọi người đừng để ta gạt nữa!”
Người qua đường không rõ đầu đuôi, nghe liền ném cho tôi những ánh kỳ quặc, thậm chí là ghét bỏ.
Thậm chí còn có người hùa theo:
“Anh em, tôi tin đấy. Một con đàn bà mà cũng bày đặt học người ta đại sư đi điểm huyệt.”
“Không biết bao nhiêu kẻ khờ nhiều tiền đã bị lừa rồi.”
“Loại người như đúng là không biết yên phận.”
Tôi tức đến mức cả người run rẩy, không nhịn nữa, thuận theo ý mình, giáng cho Chu Diễn Húc hai cái bạt tai thật mạnh:
“Mồm miệng chỉ biết dựng chuyện, nên đem tặng cho những người thực sự cần!”
Khuôn mặt Chu Diễn Húc lập tức sa sầm, hắn tức tối đẩy tôi một cái.
Tôi không kịp đề phòng, loạng choạng lùi lại phía sau.
Bị cạnh thước Tầm Long cào rách trán.
Ngay khoảnh khắc ấy, một luồng ánh sáng vàng rực bật ra.
Gương mặt đám người xung quanh lập tức lộ vẻ hoảng hốt.
Chu Diễn Húc còn đang ngẩn ra, thì vừa hay bị Bách Việt chạy tới kéo đi.
“Mấy hôm nay Lâm Nghiên vẫn luôn tìm mấy thầy phong thủy có kinh nghiệm, chắc là muốn mua chuộc ai đó để giúp ta chọn một vị trí mộ huyệt thật tốt.”
Bách Việt vừa xử lý vết thương cho tôi, vừa .
“Nhưng phong thủy sư bình thường không ai dám tùy tiện điểm huyệt, mà trong giới ít nhiều cũng đều biết danh tiếng của sư phụ.”
“Dù người ngoài không biết, trong giới này chẳng ai không rõ thực lực của người.”
“Nên chẳng ai dám nhận lời giúp ta.”
“Nghe giá ta đưa ra đã lên tới ba chục triệu rồi.”
Tôi rất hài lòng với cục diện hiện tại.
“Ta cho con một địa chỉ, đi tung tin ra ngoài — rằng huyệt mộ ở đó là thế phong thủy ‘Tam nguyên bất bại cục’, đại cát đại lợi.”
“Tìm cách để Lâm Nghiên biết tin này, rồi lấy ba chục triệu đó.”
Bách Việt gật đầu đồng ý.
Tâm trạng tôi vô cùng sảng khoái. Cái huyệt mà tôi tặng cho Lâm Nghiên, phong thủy quả thực rất “đặc biệt”.
“Đoạn Trường Thủy” — đặt mộ tổ ở nơi đó, hậu duệ đời sau chắc chắn mắc phải trọng bệnh.
Ba ngày sau, Lâm Nghiên dẫn theo Chu Diễn Húc, rầm rộ đến trước cửa tiệm của tôi.
Cô ta muốn tuyên chiến, thách đấu xem ai trong chúng tôi có thể điểm huyệt tốt hơn.
Với phong thủy trấn huyệt sư có bản lĩnh thật sự, hiệu quả của huyệt mộ có thể thấy rõ tức thì.
Dáng vẻ tự tin tràn đầy của Lâm Nghiên khiến tôi bật đầy hàm ý.
Tôi thản nhiên nhận lời.
“Cô Lâm cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ không nuốt lời.”
“Nếu tôi thua, tôi sẽ giao lại cho cây thước Tầm Long gia truyền này, đồng thời tuyên bố trước mọi người rằng tôi – Tấn Thư Ý – là một kẻ lừa đảo giang hồ.”
Lâm Nghiên vô cùng xao , dưới sự dẫn dắt khéo léo của tôi, ta cuối cùng cũng ra điều kiện đặt cược mà tôi muốn nghe:
“Mười lăm phần trăm cổ phần của Tập đoàn Chu thị, cùng với lời xin lỗi công khai toàn mạng.”
Bạn thấy sao?