Trưởng Thành Trong Thầm [...] – Chương 6

Chương 6

6

“Con học giỏi như , ba năm qua con cố ý nhà ta mất mặt phải không?” Bố Y vẫn như thường lệ, thích đổ lỗi ngược.

“Lần đầu tiên thi thử vật lý sau khi chuyển trường, con đứng thứ ba cả lớp, mấy người cho rằng con gian lận. Con con không có, mấy người không tin.”

“Y Vãn Đồng thêm mắm thêm muối, lúc thi người đứng đầu ngồi trước mặt con, mấy người càng tin chắc rằng con nhất định gian lận mới đứng thứ ba.”

Y Vãn Đồng đứng sau lưng bố, mặt đầy oan ức, nước mắt lưng tròng.

Y Vãn Đồng rất hiểu ưu điểm của mình, mỗi lần như , chỉ cần ta bộ mặt này.

Thật đáng thương.

Như lúc này.

Y Vũ Thần hét vào mặt tôi.

“Chị ấy đâu có chỉ đích danh, rõ ràng là chị việc xấu nên mới sợ.”

Tôi khẽ , bước tới gần cậu ta.

“Cậu quên rồi sao? Lúc đó hét to nhất rằng tôi gian lận chính là cậu. Lúc đó cậu vừa bị bắt gian lận thi giữa kỳ, để chuyển hướng sự ý, cậu đã đổ lỗi cho tôi. Rồi dùng tiền mua chuộc, biến chuyện gian lận từ lớn thành nhỏ.”

Y Vũ Thần sợ hãi lùi lại: “Chị, chị sao biết ?”

“Về sau, khi tôi có thành tích kém, mấy người lại tỏ ra ‘tôi vốn nên như ’.”

Tôi quay đầu bố Y.

“Vì , tôi chỉ đáp ứng kỳ vọng của các vị thôi.”

Bố mặt đen lại, nén giận hét: “Đủ rồi. Chuyện cũ hãy để nó qua đi.”

“Thi đậu thủ khoa, tốt lắm. Ngày mai tổ chức tiệc, ăn mừng một chút. Nhân tiện công bố thân phận của con. Ba năm qua, sợ ảnh hưởng đến việc học của con, chưa có thời gian chính thức giới thiệu con với mọi người.”

Quả là thương nhân, thật là lão hồ ly.

Định nhẹ nhàng lờ đi chuyện này.

“Với thành tích này của con, tất cả các trường trong nước đều có thể vào, quan trọng là phải chọn ngành tốt, sau này mới tìm người xứng đôi…”

Vốn đang giữ vẻ điềm tĩnh, mặt càng không giữ , lộ ra nụ đắc ý và toan tính.

Lời ông ấy chưa xong đã bị tôi ngắt lời: “Ông Y.”

Bị ngắt lời đột ngột, mặt ông ấy không vui.

Nhưng xét đến thành tích quá xuất sắc của tôi, vẫn giữ nụ giả tạo.

“Có chuyện có lẽ ông chưa biết. Ngày đầu tiên các vị đi du lịch, tôi đã chuyển hộ khẩu khỏi nhà các vị.”

“Vì , về mặt pháp lý, tôi và các vị không còn quan hệ gì, dĩ nhiên tôi đậu thủ khoa cũng không liên quan gì đến các vị.”

“Con gì?” Bố Y mặt xám xịt.

“Ông Y già rồi, tai không nghe rõ sao? Y Vãn Đồng, nhắc lại giúp ông ấy đi.”

Không chiều cái thói giả điếc này của ông ta.

“Thu Vân, sao con có thể ? Con thật là vô ơn.”

“Thu Vân, con biết con sẽ mất gì không?”

Ông Y thật là to mồm, coi nhà họ như báu vật sao?

“Mất? Nếu không phải các người ép tôi về nhà họ Y, tôi đâu cần phải xa mẹ ba năm?”

“Con bậy gì thế? Mẹ mới là mẹ của con. Sao con lại bị con mụ xấu xa đó mê hoặc như ?”

Tôi có thể chấp nhận việc họ dùng lời lẽ phạm tôi, dù sao tôi cũng không để bụng, tôi không thể chấp nhận việc họ chửi mẹ tôi là người phụ nữ xấu xa.

“Im miệng! Bà có quyền gì mà xấu mẹ tôi? Bà chưa từng nuôi dạy tôi, chỉ biết khinh thường tôi, bà có tư cách gì để mẹ tôi?”

Giọng điệu của tôi quá gay gắt, mẹ Y không thể tin rằng tôi lại hét vào mặt bà ấy vì một người phụ nữ khác.

Khuôn mặt bà ấy tràn đầy sự tan vỡ.

“Con dù có muốn nổi loạn thì ba năm cũng đủ rồi. Ngày mai tìm thời gian để lại hộ khẩu.”

Bố Y vẫn như .

Cố chấp, không hiểu lời người khác.

“Trước đây các người , chỉ cần tôi đi theo các người, các người sẽ cho mẹ tôi 60 vạn để bà ấy chữa bệnh, vì tôi chỉ là một diễn viên mà các người với giá 60 vạn, cung cấp giá trị cảm cho các người trong ba năm. Bây giờ hợp đồng đã hết hạn, tôi cũng không có ý định gia hạn. Vì hãy nhận thực tế đi. Đừng tìm tôi nữa, tôi lười đối phó với các người.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...