Trường Sinh – Chương 13

Tôi chợt tỉnh dậy, phun hết dầu trong miệng ra.

Ông ba đứng gần sát tôi, một giọt dầu cũng không phí, đều phun hết lên mặt ông ta.

Chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết ông ba, ông ta ôm mặt ngã xuống đất, đau đớn lăn qua lăn lại.

Sự cố bất ngờ, mẹ tôi sững người, m Bà nhân cơ hội tóm lấy bà ấy.

 m Bà nắm chặt lấy vai mẹ, kéo tới trước mặt ông ba, khẩy khinh miệt :

“Ông ba, mạng sống của Trường Sinh, là do ông trộm đúng không hả?”

“Chỉ là ông không ngờ mấy năm qua mẹ Trường Sinh hành hạ Chiêu Đệ, khiến vận may trên người Trường Sinh dần dần ít đi, cho dù cướp về tay, cũng không sống thêm mấy năm, nên mới đổi hướng nhắm tới Chiêu Đệ.”

“ m Bà, mày đang cái gì ? Tao nghe không hiểu gì hết.”

Mẹ tôi nghệt mặt ra, trố mắt m Bà và ông ba, lắp bắp không nên lời.

 m Bà hung hăng đẩy mẹ xuống đất, nhẹ giọng khinh thường :

“Ông ba mà bà hết lòng tin tưởng này, chính ông ta nhân lúc Trường Sinh nhà bà ốm yếu đổ bệnh, thừa cơ trộm mạng của thằng bé, rồi gi.ết Trường Sinh đó.”

“Có phải ông ta với bà, ông ta muốn đem mạng Chiêu Đệ, đổi cho Trường Sinh đúng không?”

“Ha ha, đồ ngu xuẩn, chuyện hoang đường mà bà cũng tin !”

“Bà có biết, nếu Chiêu Đệ vẫn giữ thân trong trắng, thì lão già khốn nạn này sẽ không trộm mạng của nó.”

“Nếu xác Trường Sinh dính phải máu trinh của Chiêu Đệ, thằng bé sẽ không thể đầu thai .”

“Bà và Trường Sinh của bà, từ đầu đến cuối đều đi không công cho người ta hết đó.”

Mẹ tôi nghe xong, cả người tức khắc mềm nhũn như già đi mấy chục tuổi.

Đột nhiên bà ấy đứng dậy, đè lên người ông ba, hung hăng bóp cổ ông ta, đập mạnh đầu ông ta xuống đất, trông bà ấy không khác gì con thú điên xổng chuồng.

“Mày ch.ết Trường Sinh của tao, mày ch.ết Trường Sinh của tao!”

Ông ba liều mạng đánh vào tay bà ấy, chẳng có tác dụng gì.

Phụt.

Một dòng chất lỏng ấm nóng bắn thẳng vào mặt tôi.

Mẹ tôi bị một thanh kiếm gỗ nhỏ đâm xuyên qua ngực, bất ngay tại chỗ.

Đôi mắt bà ấy vẫn mở to, dữ tợn ông ba.

Ông ba rút ra thanh kiếm đó xong, thì thân thể mềm nhũn ra.

Tôi đến gần kỹ, thấy khuôn mặt của ông ta đã bị ăn mòn gần hết chỉ còn lại một bộ xương đen.

“Cuối cùng, cũng kết thúc rồi.”

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...