7
Tiếp theo, Tang Nhu Nhu sẽ nghĩ đủ mọi cách để khiến bố và trai tôi đầu tư vào việc kéo tài nguyên, đóng phim điện ảnh và chụp quảng cáo, từng bước một tiến vào giới giải trí.
Điều tôi cần là giúp ta, thổi thêm lửa cho ước mơ của nàng, thậm chí còn giúp ta vươn lên một sự nghiệp mới chưa từng có.
Khi đến giờ ăn trưa, bố tôi, người chưa bao giờ về nhà ăn cơm, lại đột nhiên trở về.
Tang Nhu Nhu không thể giấu nổi sự vui mừng, còn có chút ngại ngùng, khiến mẹ tôi không ngừng liếc mắt , vẻ mặt âm u. Ngay cả giúp việc cũng nhận ra điều gì đó, ngửi thấy mùi vị không bình thường.
Đắm chìm trong niềm vui đương vụng trộm, Tang Nhu Nhu và bố tôi hoàn toàn không cảm thấy có gì không ổn.
Tôi chỉ cảm thấy, dường như mọi chuyện thuận lợi hơn so với tưởng tượng, khiến mẹ tôi dần dần phát hiện ra chân tướng, từ từ lột bỏ lớp kén để thấy rõ bản chất của bố tôi, như thì không thể tốt hơn.
Bữa cơm chưa ăn xong thì trai đã vội vã trở về, vừa vào cửa đã chằm chằm vào Tang Nhu Nhu, ánh mắt không rời khỏi ta.
Mẹ tôi lộ vẻ mặt hận rèn sắt không thành thép, tức giận trừng ấy vài lần.
Tôi vừa uống canh gà vừa quan sát Tang Nhu Nhu, ta không hề thay đổi, vẫn mang một vẻ quyến rũ, ra vẻ không thể chối từ.
Cả hai người đàn ông trong gia đình chúng tôi đều bị mê hoặc đến điên đảo, lý do tôi không ngăn cản đám cưới là vì tôi hiểu rõ trai tôi là kẻ si , ấy rất Tang Nhu Nhu.
Không tuyệt đối chắc chắn, tôi không dám mạo hiểm, bị hai người tôi thương nhất phản bội, lại còn có những vấn đề về luân lý đạo đức. Tôi rất sợ trai không thể chấp nhận .
Vì , tôi chọn cách để sự thật lộ ra một chút, để ấy và mẹ tôi dần dần tiếp nhận thực tế.
Hiện tại mà xem, mẹ tôi đã bắt đầu dần dần tỉnh táo lại, còn trai vẫn không cảm thấy có nguy cơ gì.
Anh trai không ngừng gắp thức ăn cho Tang Nhu Nhu, còn thường xuyên mời ta ăn canh.
Bố tôi tỏ ra khó chịu, còn Tang Nhu Nhu thì thường xuyên ngẩng đầu bố, vẻ mặt khó xử.
8
“Bang!” Tôi mẹ, cảm thấy như sắp nổi cơn bão, trong lúc ta phát tác, tôi mạnh tay đập cái ly trên bàn.
“Con gì , nổi điên rồi hả?” Bố tôi hoảng sợ, không kiên nhẫn mà quát lên.
“Ăn cơm thì ăn cơm đi, chị ấy không có tay sao?” Tôi chỉ vào trai mắng, Tang Nhu Nhu ngay lập tức vành mắt đã đỏ hoe.
“Con ăn no rồi, về phòng trước.” Tang Nhu Nhu lau nước mắt rồi đi lên lầu.
“Ngữ Hòa, em thật là không hiểu chuyện.” Anh trai trách cứ tôi, vẻ mặt không vui mà đuổi theo.
Tôi lại như không có chuyện gì, chỉ nhún vai, ngồi xuống tiếp tục ăn cơm, trong nháy mắt cảm thấy không khí xung quanh đã trong lành hơn.
“Đỗ Ngữ Hòa, con có giáo dục không ? Con dùng thái độ này để chuyện với chị dâu sao?” Bố tôi nổi giận, vẻ mặt đau lòng không ngừng theo hướng Tang Nhu Nhu rời đi.
“Con của tôi chính là như , ta thích thế nào thì thế đó, ông không phải không biết hai đứa chúng nó quả thật không ra thể thống gì, giống bộ dạng gì.” Mẹ tôi thực sự bao che cho con, không vui mà phản bác bố.
Nhìn vẻ mặt đau lòng của bố dành cho Tang Nhu Nhu, ánh mắt mẹ tôi càng trở nên tối tăm.
Bữa cơm kết thúc trong không vui, cuối cùng chỉ còn lại tôi và mẹ ăn mà không biết mùi vị gì, đầy tâm sự.
Sau khi ăn cơm xong, mẹ tôi theo bố lái xe đi công ty, sau đó đứng trong vườn hoa gọi điện thoại.
“A lô, là tôi, chỗ tôi có một số việc, nhờ điều tra giúp tôi một chút, càng kỹ càng tỉ mỉ càng tốt, càng nhanh càng tốt……”
Dù mẹ tôi cố gắng hạ thấp giọng tôi muốn nghe lén cũng không khó khăn gì.
Mẹ tôi bắt đầu ra tay, tảng đá trong lòng tôi đặt xuống, một mình chiến đấu với những cảm không mấy dễ chịu.
3 giờ chiều trai mới chạy đến công ty, mẹ tôi tuy không hài lòng cũng không gì, rốt cuộc thì đây là tân hôn của người ta.
Bạn thấy sao?