Trừng Trị Con Gái [...] – Chương 8

Không lâu sau, mẹ chồng tôi gọi điện trách tôi vì con giận.

"Đã muộn rồi mà con còn đuổi Tiểu Nhã ra khỏi nhà, Sao con mẹ mà con lại tàn nhẫn như thế!!!"

Tôi biết ngay rằng bà ta đang mở loa ngoài cho Lộ Tư Nhã nghe, bà ta đã dùng cách này để dỗ dành con bé từ khi nó còn nhỏ.

Tôi bắt đầu diễn xuất.

"Mẹ ơi, chuyện này không phải do con, đây là vấn đề giữa Tiểu Nhã và ba của nó.”

"Con không biết Lộ Tu Viễn đã Tiểu Nhã tức giận.”

"Sau khi Tiểu Nhã rời đi, ấy đã đổ lỗi cho con vì quá chiều chuộng Tiểu Nhã.”

"Con nghĩ Tiểu Nhã còn nhỏ, mất bình tĩnh là chuyện bình thường, ấy lại không bỏ qua cho nó."

Tôi vài câu tỏ vẻ quan tâm rồi đột ngột chuyển chủ đề trước khi mẹ chồng tôi kịp thêm điều gì.

“Mẹ à, con biết Tiểu Nhã đang rất tức giận nên không nghe điện thoại của con, …”

"Mẹ chuyển lời tới con bé giùm con.”

"Tiểu Nhã à! Cho dù con có gì, mẹ vẫn ở bên con.”

Những cuộc cãi vã của hai ba con hoàn toàn không ảnh hưởng đến tiến độ kế hoạch của họ.

Chiều hôm sau, khi Lộ Tu Viễn cùng Lộ Tư Nhã đã mời tôi đi ăn, tiền lệ này trước nay chưa từng có, lại tiếp tục đưa ra những vấn đề mới để bàn với tôi.

Muốn hưởng ưu đãi mua nhà, phải là người lần đầu mua mới có đủ tư cách.

Nhưng Lộ Tu Viễn và Lộ Tư Nhã lại có chung một hộ khẩu, tính thêm căn nhà mẹ chồng tôi và cả căn nhà này thì đã hai căn.

Cả hai thở dài, còn tôi thì chỉ tập trung vào nhiệm vụ ăn uống của mình.

Lộ Tu Viễn bày tỏ muốn mượn chuyện này giả vờ ly hôn, như thế là có thể hoàn toàn thoát khỏi tôi.

Sau đó ta sẽ cho Từ Liên một thân phận danh chính ngôn thuận.

Chuyện ly hôn này tôi cầu còn không .

Nhưng tôi không thể để ai biết, phải khiến cho bọn họ tự .

Chỉ có như , tôi mới có thể dễ dàng đưa ra sách của mình.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...