Trừng Trị Con Gái [...] – Chương 7

Tôi thấy khuôn mặt của Lộ Tu Viễn càng ngày càng tối sầm lại.

“Dì Từ Liên đối xử tốt với con như thế, con đừng dì tức giận."

Cuối cùng Lộ Tư Nhã cũng cảm giác có gì đó không đúng nên cao giọng chống chế:

“Con dì ấy buồn khi nào?"

Con bé nổi nóng, đôi khi chỉ cần nhắc nhở con bé đừng lãng phí thức ăn hay những thứ lặt vặt khác cũng khiến nó phản ứng gay gắt ngay.

Tôi nghĩ hai cha con có một mối quan hệ tốt có vẻ Lộ Tư Nhã đang tỏ thái độ chống đối với ba mình.

Càng không ngờ rằng tôi vừa chứng kiến con bé lại dám quát nạt Lộ Tu Viễn.

Trong giây lát, Lộ Tu Viễn giật mình, tôi cũng sửng sốt vì hành đó.

Trước đây, không phải là con bé luôn lễ phép với Lộ Tu Viễn, nếu như có gì khó chịu trong lòng về ta thì nó đều về nhà mà trút lên đầu tôi hay sao?

, người biết đến tính cách khó chịu, ương bướng của Lộ Tư Nhã vốn chỉ có tôi.

Bây giờ Lộ Tu Viễn đổ lỗi cho Lộ Tư Nhã chỉ vì bị Từ Liên xúi giục thì đương nhiên con bé sẽ trực tiếp thể hiện sự tức giận với ta.

Tôi vui vẻ bước đến, gõ cửa thư phòng.

"Tu Viễn, sao ?"

"Ồ, không, không có gì."

Anh ta vừa dứt lời, Lộ Tư Nhã liền xông ra ngoài. Đóng cửa lại nó kêu lên “rầm” một tiếng.

Trước đó, chắc chắn là ta rất hoang mang nên đã lập tức đuổi nó ra ngoài.

Lần này tôi chỉ đứng nguyên tại chỗ, giả vờ không hiểu chuyện gì hỏi Lộ Tu Viễn: "Tiểu Nhã bị sao ?"

Đây là lần đầu tiên Lộ Tu Viễn bị con tỏ thái độ nên rõ ràng ta đang cảm thấy rất khó chịu.

Sau khi ổn định lại tinh thần, Lộ Tư Viễn đuổi khéo tôi đi: “Chuyện mua nhà thôi.”

Tôi giả vờ tin ta: "Nhà? Không mua nữa à?"

"Bạn của Tiểu Nhã đang giục chúng ta. Tôi đã chúng ta phải đợi vài ngày mà con bé cứ như ."

Mặc dù Lộ Tu Viễn như ta vẫn không thể chấp nhận bị con hét vào mặt, đột nhiên ta lại quát tôi.

"Đấy, xem, tại chiều nó mà bây giờ nó hư đấy? Vì mấy chuyện nhỏ nhặt như thế mà dám hỗn với tôi !"

Tôi sửng sốt, con bà nó, đột nhiên thằng này lại tức giận với mình, vẫn bình tĩnh tỏ ta ngây thơ hỏi:

"Thường ngày nó vẫn hay mắng tôi như mà, không phải bình thường con còn nhỏ thì phải bao dung sao? Hôm nay mắc gì bảo tôi chiều nó?"

Lộ Tư Viễn thấy lời của mình đá nhau chằm chặp thì uất ức : "Thôi thôi đừng nữa, im mồm vào, đi bán nhà đi."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...