Hai người trò chuyện một lúc, Từ Liên bỗng dửng dưng : "Lão Lộ, em muốn với cái này."
"Làm sao, có chuyện gì?"
"À, con của , Tiểu Nhã ấy, càng ngày càng thái độ với em."
Ban đầu tôi đã đoán rằng Từ Liên sẽ phản bội Lộ Tư Nhã sau khi đạt mục đích của mình, tôi không ngờ điều này xảy ra nhanh như .
Cứ nghĩ là Lộ Tu Viễn sẽ đứng về phía con mình ngược lại, ta lo lắng hỏi Từ Liên: “ Con bé gì em?"
"Không có gì đâu, em lỡ miệng."
Dù Từ Liên lại rơi nước mắt.
Lộ Tu Viễn ngày càng lo lắng.
"Trời đất ơi, em đừng khóc nữa, có đây rồi.”
"Con bé khó chịu với em à?"
"Không cho biết là giận em đấy."
Dưới sự "đe dọa" của Lộ Tu Viễn, cuối cùng Từ Liên cũng "miễn cưỡng" lên tiếng.
"Trong một ngày, Tiểu Nhã nổi nóng với em hai lần, có biết là em sống khó khăn lắm không hả.”
“Tệ quá, có phải vì em không là mẹ ruột của nó nên em không dám nặng lời với nó không?”
“Lão Lộ, em không ghét Tiểu Nhã…”
"Điều này xảy ra chắc chắn là do tính cách của con bé ấy thôi, sau này khi ra xã hội rồi nó sẽ phải chịu khổ..."
Từ Liên thêm dầu vào lửa khiến Lộ Tu Viễn rất tức giận.
Anh ta để Lộ Tư Nhãn ở cùng Từ Liên để con bé giúp ta đỡ buồn chứ không phải để ta tức giận.
Sau khi tắt video call đi, Lộ Tu Viễn đứng ở cửa giận dữ gầm lên gọi Lộ Tư Nhã vào.
Lộ Tư Nhã chỉ nghĩ rằng ba nó đang đóng kịch nên tỏ thái độ bỡn cợt.
Con bé đóng cửa phòng lại với vẻ mặt hưng phấn: "Ba, dì gì ?"
Lộ Tư Viễn đột nhiên đứng hình, rồi ta nhớ ra rằng kế hoạch tiếp theo của mình thắng hay bại sẽ phụ thuộc vào con .
Vì , ta hít một hơi thật sâu kìm nén sự tức giận trong lòng.
“Dì Từ Liên khen con thông minh.”
"Tiểu Nhã, ấy đã vì con mà sắp xếp rất nhiều kế hoạch, con phải ngoan ngoãn vâng lời ấy nhé."
Lộ Tư Nhã hào hứng gật đầu: "Vâng thưa ba."
Lộ Tu Viễn không hài lòng với câu trả lời của con , ta muốn con bé có thể răm rắp nghe lời mình.
Dù gì thì mục đích cuối cùng của ta là ra nước ngoài và kết hôn với Từ Liên, ta không muốn con bé trở thành vật cản trở.
Bạn thấy sao?