Trùng Sinh Về Thập [...] – Chương 174

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

La Tùng vẫn kiên quyết đưa Hạ Mỹ Linh đến tận thôn nhà mẹ đẻ .

Làng quê dưới nắng yên bình lạ thường, nhìn ngôi làng quen thuộc, những ký ức từ nhiều năm trước ùa về trong tâm trí.

Mẹ của Hạ Mỹ Linh, Dương Tú Lan, đã bảy mươi sáu tuổi, mắt không còn nhìn rõ lắm, đang ngồi dưới gốc cây hồng trước cửa nhà. Lúc này đang là mùa hồng chín, trên cây hồng treo đầy những quả hồng vàng óng, hồng chín cây thì căn bản không còn nữa, đám trẻ con trong nhà chắc hẳn đã đợi không kịp rồi.

Dương Tú Lan ngồi dưới gốc cây hồng, bên cạnh bà đặt một đống sợi đay, bà vén một ống quần lên, cầm sợi đay se thành dây thừng trên bắp chân.

Bà cụ đội một chiếc mũ tự may, máy móc lặp lại một tác, những sợi đay mảnh được xe thành những sợi dài.

Dương Tú Lan không nhìn thấy Hạ Mỹ Linh, Ngô Lai Đệ, vợ của Hạ Quốc Cường, đã thấy, đầu tiên ta sững sờ, rồi chợt mừng rỡ nói: “Cô ấy về rồi kìa! Mẹ ơi, Mỹ Linh về rồi!”

Hạ Mỹ Linh cười nói: “Con về thăm mẹ.”

Hạ Mỹ Linh vừa về, cả thôn Hạ Gia từ già đến trẻ đều bị kinh , mọi người đều đổ xô đến nhà họ Hạ để chào hỏi Hạ Mỹ Linh.

Dù sao thì, rất nhiều người trong thôn Hạ Gia đều đang việc trong đội xây dựng của Đại Thuyên.

Mỗi nhà đều đến mời Hạ Mỹ Linh sang nhà họ ăn cơm.

Hạ Mỹ Linh và con trai đã nên chuyện, những người xung quanh đây đều biết, Hạ Mỹ Linh đã mấy năm không về, giờ đột nhiên trở về, liền ra một sự náo .

Đúng là vinh quy bái tổ.

Hạ Mỹ Linh không ở lại quê lâu, đến ngày thứ ba đã trở về, thời gian phải đến Cục Xây dựng Đô thị báo danh cũng gần đến rồi.

Hai ngày Hạ Mỹ Linh ở nhà, những người đến tìm không hề ngớt, đều là muốn vào đội xây dựng của Đại Thuyên.

Bây giờ người nông thôn, kiếm tiền về cơ bản chỉ có một con đường duy nhất là trồng trọt, còn những người ở thôn Hạ Gia, theo Hạ Quốc Cường và các em đi bên ngoài, về cơ bản nhà cửa đều đã được sửa sang lại.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Dù không biết họ kiếm được bao nhiêu tiền, chỉ nhìn điều này thôi cũng đủ khiến người ta thèm thuồng.

Người nông thôn cả đời có thể không có những theo đuổi vật chất khác, chỉ có một ngôi nhà là điều họ kiên trì nhất.

Nhưng đội xây dựng của Đại Thuyên dù sao cũng chỉ là một đội nhỏ, không thể chứa được nhiều người đến vậy, Hạ Mỹ Linh cũng không thể đồng ý hết được.

Khó tránh khỏi việc khiến người khác thất vọng.

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trung-sinh-ve-thap-nien-80-toi-thanh-tieu-my-nhan-gay-bao-o-dai-vien-quan-doi/chuong-174.html.]

Ngày thứ ba, Hạ Mỹ Linh lại lên chuyến tàu trở về.

Cô không biết rằng, vừa đi, thì ngay sau đó, bà Lâm đã tìm đến, bà ta nghe tin Hạ Mỹ Linh trở về, liền vội vàng tìm đến.

Ông lão của bà ta không còn, Lâm Kiến Quân cũng đã mất, bây giờ chỉ còn lại một Lâm Kiến Quốc, Lâm Kiến Quốc đã bị bà ta tổn thương sâu sắc, căn bản không thèm đoái hoài gì đến bà ta, con dâu cả của bà ta cũng không dung được bà ta, không cho phép bà ta đến ở, bây giờ bà ta một mình sống trong căn nhà cũ, cuộc sống vô cùng quạnh hiu.

Bà ta muốn vào thành phố, sống gần Hạ Mỹ Linh. Con trai bà ta tuy không còn, bà ta còn có hai đứa cháu nội mà, con trai bà ta không còn, cháu nội bà ta cũng có thể phụng dưỡng bà ta.

Nhưng rốt cuộc bà ta vẫn đến chậm một bước, Hạ Mỹ Linh đã đi rồi.

Bà ta rối ở nhà họ Hạ, bắt họ ép Hạ Mỹ Linh phải phụng dưỡng mình, tiếc là không ai thèm để ý đến bà ta.

Phía thôn Lâm Gia cũng không ít người đồng với bà Lâm, con trai cả của bà Lâm đang ở ngay trong thôn, bà ta không đi gọi con trai cả mình phụng dưỡng, lại đi gọi con dâu thứ phụng dưỡng mình, cũng không có lý lẽ này.

Bà Lâm sự nửa ngày trời, không đạt được bất kỳ mục đích nào, đành lủi thủi trở về nhà.

Bà ta muốn đi mua vé, trực tiếp đến thành phố tìm Hạ Mỹ Linh và các con, bà ta biết nơi ở của mẹ con Hạ Mỹ Linh, bà ta không thể chịu đựng được cuộc sống ở nông thôn nữa.

Nhưng bà ta đến ủy ban thôn, ủy ban thôn không cấp giấy xác nhận cho bà ta, bà ta tuổi đã cao, một mình ra ngoài, nếu xảy ra chuyện gì, họ không thể chịu trách nhiệm này được.

Lần trước, là vì đơn vị của Lâm Kiến Quân gọi điện thoại cho họ, cầu họ cấp giấy xác nhận, bà Lâm mới có thể có được giấy thông hành.

Bà Lâm cứ thế bị mắc kẹt lại trong ngôi làng nhỏ này, khó khăn lắm mới đợi được Hạ Mỹ Linh trở về, muốn ấy đưa mình đi cùng, lại không kịp.

Hạ Mỹ Linh đã về thành phố.

Thủ tục nhận việc của cũng đã hoàn tất, ngày thứ ba sau khi trở về thành phố, đã đến Cục Xây dựng Đô thị báo danh.

Cô là chuyên gia thẩm định, việc báo danh khá thuận lợi, có một văn phòng riêng, tuy không lớn, điều kiện đã tốt hơn trước rất nhiều.

Hôm nay là ngày đầu tiên Hạ Mỹ Linh đi , không mang theo nhiều đồ, cũng chưa biết nội dung công việc của mình là gì.

Cô đã gặp lãnh đạo cấp cao nhất, Cục trưởng Dương An và Phó Cục trưởng Uông Bình Chân, hai vị lãnh đạo này, cũng đã gặp trước đây, khi phỏng vấn.

“Đến rồi à, thủ tục nhận việc đã xong hết chưa? Có thuận lợi không?” Dương An khách sáo nói.

Hạ Mỹ Linh cười nói: “Đều rất thuận lợi, thủ tục nhận việc đã hoàn tất rồi ạ.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...