Năm thứ bảy ta giữ cương vị chủ mẫu phủ Định Viễn Hầu mới hay, hóa ra Lục Viễn Trạch đã sớm có người tâm ái khác. Ngày ta lâm bồn sinh đứa con thứ hai, cơn đau quằn quại như xé nát thân mình, bà mụ hỏi Lục Viễn Trạch: “Phu nhân khó sinh, xin Hầu gia quyết định, giữ người hay giữ con?” Lục Viễn Trạch chẳng hề đoái hoài đến ta, liền lạnh lùng buông lời: “Giữ con!Phu nhân xưa nay thương yêu con cái hơn hết, chắc chắn sẽ mong giữ lại giọt máu này.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?